Khi Dương Phàm đến nhà Mã Kiều mới vừa qua giờ mùi, Mã gia trong ngoàiđâu đâu cũng toàn người. Ngoài hàng xóm láng giềng, một số lượng bạn bèthân hữu khổng lồ cũng đến, trong thành có, ở nông thôn có, người giàcó, trai gái tấp nập, khung cảnh trông rất tráng lệ.
Khu vườn nhỏ nhà họ Mã vốn chứa không nổi nhiều người như thế này, trong phòng thìcàng không phải nói rồi, thế nên bèn làm một chiếu tiệc trên nước ở phía dưới bức tường bên ngoài cửa, bởi vì tiệc rượu chưa mở, nên khách khứangười thì ngồi, người thì đứng, hô thân hoán hữu, châu đầu kề tai kểchuyện phiếm. Góc phía đông tường là nhà bếp lộn xộn, đầu bếp được mờitới đang bận rộn ở đó, từng đợt mùi thơm thỉnh thoảng bay qua.
Nhà của Mã gia là một căn nhà ba gian, giữa là nhà chính, hai bên là phòngở, vốn phòng phía đông là rộng nhất, trước nay đều do Mã mẫu ở, hiện giờ sớm đã được dọn dẹp sạch sẽ, vách tường đều được quét vôi qua làm thành phòng mới. Mã mẫu chuyển sang phía tây. Mã Kiều tuy hiếu thuận, khôngmuốn mẹ chịu chút thiệt thòi nào, nhưng ở điểm này thì lại không laychuyển được mẹ già, vả lại con gái về nhà chồng, dù sao cũng không thể ở trong phòng nhỏ chịu ấm ức, đành phải thuận theo ý của mẹ già.
Khi Dương Phàm đến, Mã Kiều đã thay xong công phục màu đỏ, đầu đội lươngquan, căng thẳng đến mức mặt đầy mồ hôi. Bổng công phục màu đỏ vốn làtriều phục của quan viên tứ chí lục phẩm của triều đình, nhưng triềuđình trong trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2007943/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.