Dương Phàm cẩn thận lục soát mấy con phố, cuối cùng dùng thẻ bài cấmquân yêu cầu mở cửa phường Đạo Chính, phường chính đi cùng, lục soát các nhà có phòng sá cho thuê, khi hắn đi khỏi phường Đạo Chính, bầu trờiđầy sao tỏa sáng, giờ đã canh bốn.
Dương Phàm cầm đèn lồng, muốntừ bỏ sự tìm kiếm trong đêm. Hai nữ nhân dị tộc, mục tiêu này rất rõràng, cũng thành Lạc Dương rộng lớn như vậy, có thể lúc hai nữ nhân ĐộtQuyết kia rời thành cửa thành đã đóng, thêm đó hai thành Nam Bác cũngtăng cường giám quan, hai nàng không chắc đã chạy được tới Nam thành.
Nói như vậy, chỉ cần người còn ở lại Bắc thành, phạm vi tìm tòi sẽ thu hẹphơn, ban đêm không tiện kiểm tra từng hộ dân, tốt nhất là ngày mai trờisáng tiếp tục tìm tòi. Nhưng khi hắn đi tới đường lớn, hắn chợt pháthiện bức tường cao cao phía trước có một bức tường thẳng đứng, đó là một bức tường nguy, vì mặt đất bị sụt, mảnh đầu tường bị nghiêng, khắptường thành đang tiến hành sửa chữa rất tốn kém, cho nên dựng một bứctường thẳng chống ở đó.
Dương Phàm biết sau mặt tường này là nhà kho, trong lòng không khỏi kích động.
Sau khi hắn đi vào Lạc Dương, trong mình đang mang mối thù máu, tìm kiếmnhững kẻ thù tới từ quan trường, hắn cũng đoán trước được quá trìnhtrước mắt vô cùng gian nan, cũng từng nghĩ nếu bị bại lộ thân phận thìsẽ tới đâu, kho thành này đã nằm trong suy nghĩ của hắn. Hai nữ nhân Đột Quyết kia có thể tới nơi đây không?
Dương Phàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2007923/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.