Địch Nhân Kiệt vừa muốn trả lời lại có một người cười nói:
- Ha, ha! Võ thượng thư, thật đúng lúc, thật đúng lúc, làm sao mà lại gặp ở đây? Ôi Địch công, ngài cũng ở kinh thành sao?
Người đang nói này tuổi hơn bốn mươi, mặt mày sáng sủa, mặc một bộ quan phụcđỏ thẫm, thắt lưng treo cá bạc, áo mũ chỉnh tề, khí chất không tầmthường, người này là Lại Bộ Viên Ngoại Lang Tô Vị Đạo.
Tô Vị Đạonày chín tuổi đã có thể thi văn chương, thuở nhỏ tài hoa xuất chúng, hai mươi tuổi đậu tiến sĩ, ban đầu làm quan ở Hàm Dương, sau lập được chiến công lớn đã được Lại Bộ Thị Lang Bùi Hành Kiệm khen thưởng, còn từnghai lần làm trợ lý theo Bùi Hành Kiệm chinh phạt Đột Quyết.
Tô Vị Đạo và Đỗ Thẩm Ngôn, Thôi Dung, Lý Kiệu cũng xưng là “Văn chương tứhữu” cùng với Lý Kiệu được xưng là Tô - Lý, là luật thi đại gia ĐạiĐương. Tuy nhiên người viết sách này lại thấy Tô Vị Đạo này có hai cốnghiến lớn nhất, một là sinh ra người con trai ở Mi Sơn người đời sau gọilà Tô Đông Pha, hai là để lại cho thế hệ văn chương đời sau câu thànhngữ “Lập lờ nước đôi”
Tô Vị Đạo thấy Võ Tam Tư liền đi đến chàohỏi không ngờ phát hiện ra Địch Nhân Kiệt đã ở đó, vội hướng về phíaĐịch Nhân Kiệt thi lễ cười nói:
- Hai vị đứng ở đây nói chuyện gì vậy?
Địch Nhân Kiệt cười híp mắt nói:
- Địch mỗ vừa mới hồi kinh, Võ Thượng Thư có thịnh tình thành khẩn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2007911/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.