Người thời bấy giờ hễ là đọc sách hay viết chữ, từ nhỏ đi học một chữlễ, rất coi trọng quy củ. Như là ban ngày không thể thông dâm, kể cả làvợ chồng ân ái cũng phải thổi tắt đèn, đối với mình, với người đều phảigiữ lễ, không thể vi phạm quy củ, Uyển nhi sống trong một môi trườngđược giáo dục, khiến nàng càng có nhiều ràng buộc.
Còn Dương Phàm lại hoàn toàn ngược lại, hắn đến từ Nam Dương, nơi đó vốn cũng không có nhiều quy củ, những chuyện trải qua thuở nhỏ khiến hắn thường phá vỡcác quy củ. So với Thượng Quan Uyển Nhi vô cùng đối lập. Hắn vốn là nhưthế đấy, trước mặt Thượng Quan Uyển Nhi bản thân mình có bao nhiêu khiếm khuyết đều thể hiện hết ra ngoài, đối với Uyển nhi từ nhỏ đến lớn chỉnhư chim Hoàng Yến sống ở trong lồng mà nói, chuyện này vô cùng mới mẻ.
Như lúc này, cùng với tình lang ở trên bàn thân thiết, hơn nữa lại là banngày, trong lòng Uyển nhi cho rằng đó là chuyện rất phóng đãng là mộthành vi không tự trọng. Nàng xưa nay yên lặng trang nghiêm ở trên điệnmà trả lời Thái Hậu hoàng đế và văn võ đại thần, cùng với các quan văn,sĩ tử ngâm thơ bình văn, xem cá, trồng cây, uống trà thơm thượng hạng,đánh đàn nghỉ ngơi, không có việc nào là không trang nhã.
DươngPhàm lỗ mãng không ngừng làm cho nàng có chút khó chịu và bất an. Có thể nàng so với tình lang lớn hơn mấy tuổi, đối với Dương Phàm lại yêu quý, dung túng, khiến nàng không muốn phản đối cách làm của tình lang.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2007888/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.