Từ khi phát hiện "Dương Phàm có ý đối với mình" Thượng Quan Uyển Nhi hết sức ngây ngất. Chỉ cần vài ngày không gặp hắn là cảm giác khó chịu.Cũng may, Dương Phàm cũng không có hành động đeo đuổi nào khác khiến cho cảm xúc của Thượng Quan Uyển Nhi mới từ từ được điều chỉnh lại.
Tới lúc này, Uyển Nhi cũng cảm thấy thoải mái hơn, khi gặp Dương Phàm cũngkhông hoảng hốt trốn tránh. Tuy nhiên thi thoảng khi liếc nhìn hắn, ánhmắt của nàng vẫn có một chút u oán, dường như trách hắn cứ im lặng không thổ lộ. Chẳng trách được mà Khổng Phu tử từng nói:"một người đàn ôngcũng có thể bị thái độ khó hiểu của người khác phái làm cho lúng túng."
Nhưng vấn đề là Dương Phàm không hề hay biết tới những chuyện này. Sau vàilần đá cầu, hắn cố ý tiếp cận để quan hệ với Thượng Quan đãi chiếu tốthơn. Còn đối với Thượng Quan Uyển Nhi mà nói thì rõ ràng là Dương Phàmđang sử dụng một cách thức tiếp cận từ từ. Nàng rất thích cái cảm giácnày, hơn nữa nó cũng không có nhiều áp lực.
Thượng Quan Uyển Nhi hơi sẵng giọng:
- Người ta so "Bạch đả" cũng không bằng ngươi. Trước kia ngươi nói rằngchưa từng luyện đá cầu tại sao lại giỏi hơn một người luyện từ nhỏ nhưta?
Câu nói đó có chút nũng nịu như xuất phát từ tâm, hết sức tựnhiên. Thượng Quan Uyển Nhi không nhận ra còn Dương Phàm cũng không biết Thượng Quan Uyển Nhi lần đầu tiên nói với người khác như vậy thì cườinói:
- Chỉ là do lúc nhàn rỗi giải sầu, rèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2007846/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.