Tố du tòng chi, uyển tại thủy trung ương
Hôm trước Võ Tăc Thiêntiếp kiến Võ Hậu Hành, chỉ thấy thân thể y cực kỳ suy yếu, lại khôngnghĩ rằng đã yếu tới mức này, trượt ngã một cái đã có thể đi đời nhà ma, trong lòng rất buồn nản, chỉ phân phó:
- Người đâu, đưa thi thể ra ngoài cung chuẩn bị hành trang, sớm đưa về Thái Nguyên quê nhà an táng đi!
Tiểu Thái giám vội vàng đưa thi thể của Võ Hậu Hành rời đi, lúc này, thấycửa cung sẽ đóng lại, để thi thể trong cung là điều xấu, vội vàng chở ra ngoài. Tiểu Thái giám đem thi thể lên Huyền Vũ môn, cho cấm quân canhcổng mang ra ngoài.
Khi Võ Tắc Thiên biết chuyện xảy ra, tiếnhành xử lý tốt hậu quả, Tạ Tiểu Man cố gắng bình tĩnh, nhưng lòng vẫnnhư con nai chạy loạn, nhìn trộm Dương Phàm, đã thấy sắc mặt hắn thảnnhiên, nàng không khỏi âm thầm khâm phục:
“ Người kia chắc mới sinh ra đã có tám lá gan, trước mặt Thái hậu cũng có thể thong dong như thế.”
Từ năm chín tuổi Dương Phàm đã thấy cảnh giết người, mười ba tuổi đã theosư huynh đi giết người, khi đó, hắn theo sư huynh mang binh vào núi bình định, binh lính phản bội chết trong tay hắn lên tới vài chục người. ỞLạc Dương cũng đã từng tự tay giết vài kẻ thù, tố chất tâm lý của hắnđương nhiên không cần nói.
Tuy nói khí thế của Võ Tắc Thiên rấtcường đại, nhưng từ nhỏ Dương Phàm ở chung với Cầu Nhiêm Khách, khí thếcủa hào kiệt một đời không phải người thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2007834/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.