🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dương Phàm nghe xong bất giác giật mình. Không sai, với địa vị của Miêu Thần Khách, nếu là mắc bệnh nan y hay đột tử thì triều đình và trong nhân gian nhất định sẽ phải có lưu truyền lại chút thông tin gì đó về người này, nếu là bệnh chết, triều đình sẽ có trợ cấp công khai cho thân nhân, chứ đâu thể cứ yên lặng như thể không có gì xảy ra như vậy.



Nếu người này bị giáng chức, lưu đày, về quê mai danh ẩn tích, lên chức hay vẫn lăn lộn trong chốn quan trường thì nhất định sẽ có người nhớ về ông ta. Chỉ khi ông ta đã an phận thủ thường, không can thiệp vào bất cứ việc triều chính nào nữa thì người ta mới dần dần quên đi sự tồn tại của ông.



Nói cách khác, ba năm trước, sau khi thụ phong Nam tước thì hình bóng ông ta trên chốn quan trường đã bắt đầu mờ nhạt, người ta dần dần đã quen với sự biến mất của ông, để rồi toàn hoàn lãng quên đi có một vị Nam tước như vậy trên chốn quan trường.



Triệu Du nói:



- Chính là như vậy, ta đã hỏi qua rất nhiều người, bọn họ mơ hồ còn có thể nhớ lại sau khi Miêu Thần Khách thụ phong Khai quốc Nam tước thì đã tới dự yến tiệc của của những quan viên khác mấy lần, nhưng sau đó thì dần dần không thấy tăm hơi y đâu nữa, thậm chí giờ hỏi đến cũng chẳng có ai biết y bây giờ đang ở đâu, làm gì.



- Cũng chỉ có thể điều tra ra được đến như vậy thôi.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2007704/chuong-82.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Say Mộng Giang Sơn
Chương 82: Chuyện cũ đã qua
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.