Dương Phàm về đến nhà, vừa đẩy cửa vào liền ngửi thấy một mùi thức ănthơm lừng, trong lòng dâng lên một cảm giác hạnh phúc, liền lớn tiếngnói với xuống bếp:
- A Nô à, ta về rồi đây!
Kì lạ là, dưới bếp lặng thinh, không một chút động tĩnh, Dương Phàm khóhiểu chạy xuống bếp, thò đầu vào trong bếp nhìn xem, bên trong hoàn toàn không có người, Dương Phàm lại quay đầu lại , không khỏi bị giật mình,Thiên Ái Nô đang đứng sau hắn như âm hồn.
Dương Phàm sợ hãi nói:
- Cao ngươi cứ như quỉ ấy, người dọa người thì có thể dọa chết người đấy.
Thiên Ái Nô trừng mắt hắn, nói:
- Xảy ra chuyện rồi!
Dương Phàm giật mình, nói:
- Đã xảy ra chuyện gì?
Thiên Ái Nô vèo một cái nấp vào cửa, dán mắt vào khe cửa nhìn ra ngoài, lại vèo một cái bay đến trước mặt hắn, nói nhỏ:
- Ta phát hiện tình hình có chút không bình thường.
- Hả?
- Ta phát hiện những người đi qua cửa nhà ngươi, đều ló đầu nhìn vào một cách khó hiểu.
- Hả?
- Ta còn phát hiện, những người đó còn thì thầm với nhau, chỉ chỉ trỏ trỏ.
-Hả?
Sắc mặt Thiên Ái Nô đầy nghiêm trọng:
- Ngươi nói đi, tin tức ta ở nhà ngươi bị lộ rồi phải không?
Dương Phàm chột dạ đứng dậy, vội hỏi:
- Ngươi nghĩ nhiều rồi, người trong cái phường này ai lo việc người nấy, ai dỗi hơi đi quản chuyện người khác?
Thiên Ái Nô lắc đầu, nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2007626/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.