“Tùng tùng tùng tùng”
Xa xa tiếng trống mở cửa phường chợ Nam truyền đến, Dương Phàm, Mã Kiều và Diện Phiến Nhi vẫn từ từ mà đi.
Mở phường vào buổi trưa bao giờ cũng phải đánh trống ba trăm cái, hiệntại trống vừa mới gõ vang, thời gian rời khỏi cửa phường còn rất sớm,không cần phải gấp gáp.
Việc buôn bán ở Lạc Dương phát đạt hơn cả Trường An, phú thương thường buôn bán tại ba chợ lớn. ChợNam hàng trăm ngành nghề, tổng cộng có hơn ba nghìn cửa hàng, các cửahàng mái hiên đều tăm tắp, trông xa như một, bóng liễu ôm ấp che rủ,dòng kênh chảy qua. Tiệm châu báu, hiệu sách, hàng gạo, cả dãy tửu lầusát cạnh nhau, thu nhận khách buôn, đồ quý hiếm chất cao như núi
Chợ Bắc phía đông có đường thủy vận tải hàng hóa, thuyền bè khắp nơitập trung đông đúc ở bến thuyền, thường có hơn mười nghìn chiếc thuyềnđậu kín mặt sông, thương nhân mua bán, xe ngựa làm tắc ngẽn chợ, tập hợp nhiều Hồ Thương bán ra nhiều loại hương liệu, đồ chơi quý giá, hàng tơlụa đẹp, những loại trà thượng phẩm, các lữ điếm với rượu thịt và món ăn chiếm cả một vùng, san sát nối tiếp nhau nối liền chợ Nam và chợ BắcLạc Thủy thành một mối.
Chợ Tây và chợ Nam cũng gầnnhư nhau, tuy nhiên chuyên về bán buôn là chính, khách hàng chủ yếu làcác thương khách nơi khác đến mua bán. Chợ Đại Đường tới buổi trưa mớimở cửa, nên các hàng quán nhỏ ở không phải chịu giới hạn thời gian này.
- Mã Lục, ngươi nói xem, ngươi đã lớn rồi vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/2007608/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.