A Sửu hoảng sợ quay đầu lại nhìn liền thấy một đại hán mình cao tám thước đang đứng ngay trước mặt, đôi mắt y như mắt báo, hàm râu quai nón như kích, khí thế oai phong làm người khiếp đảm đến tận tâm phế! Y ăn mặc như người Côn Luân.
Đại hán thấy nó đứng ngẩn ra đó liền lớn tiếng hỏi:
- Này cậu bé, cậu có biết đường đến phủ đô đốc hay không?
A Sửu nảy ra một ý vội vàng gật đầu nói:
- Biết, mười đồng tiền lớn! (thời xưa dùng loại tiền đồng, to hơn tiền bình thường)
Đại hán trừng mắt:
- Cái gì?
A Sửu vội sửa giọng:
- Tôi biết đường đến phủ đô đốc, nhưng tiền thù lao... hai đồng tiền lớn!
Đại hán kia giờ mới hiểu ý của nó, cười lớn nói:
- Ngươi, nhóc con này, quả thú vị, thú vị lắm, được rồi, mỗ trả cho ngươi mười đồng tiền lớn, mau mau dẫn đường!
A Sửu vui vẻ đáp:
- Tốt! Mời đi theo tôi!
A Sửu dẫn đường cho đại hán, sải chân của nó nhỏ, đại hán kia vừa sải một bước đã bỏ xa nó tới năm bước. Đại hán không thể kiên nhẫn chờ nó, một tay nhấc nó đặt lên trên vai, lớn tiếng nói:
- Chạy đi hướng nào? Ngươi mau chỉ đường.
Hành động của đại hán làm A Sửu giật mình, nhưng ngồi trên đôi vai rộng của y lại cực kỳ vững chắc. A Sửu ổn định tâm tình chỉ đường cho y. Đại hán tuy vác A Sửu trên vai nhưng bước như bay, một lát sau liền chạy tới trước cửa phủ đô đốc Quảng Châu.
Trước cửa phủ, một đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-mong-giang-son/118207/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.