Edit by ttan
Hướng Đông Dương vừa định nói chuyện thì chuông cửa vang lên. Tài xế đưa quần áo tắm rửa lên tới.
Trong lúc anh đi lấy quần áo, Dương Lưu Thư gọi điện cho đạo diễn xin nghỉ.
Lời Hướng Đông Dương là xin nghỉ nửa ngày, khi cô nói, không hiểu ra sao mà thành xin nghỉ cả ngày.
Hướng Đông Dương xách một cái túi đi vào, đúng lúc nghe thấy, vì thế dùng ánh mắt nghi vấn nhìn cô.
Dương Lưu Thư có cảm giác làm chuyện xấu bị bắt quả tang, vội vàng nói cho hết, nhanh chóng kết thúc cuộc gọi.
“Xin nghỉ một ngày?” Anh hỏi.
Cô chột dạ không thể giải thích, khẽ gật đầu: “Hôm nay cảnh quay của em không nhiều lắm, ngày mai quay đuổi là được thôi.”
Đây là đãi ngộ mà trước đây anh chưa từng có khi đến thăm đoàn phim, Hướng Đông Dương mừng rỡ trong lòng, lại sợ vạch trần thì Dương Lưu Thư sẽ xấu hổ, chỉ lặng lẽ mỉm cười, đi đến mép giường khom lưng hôn cô.
“Phía nhà anh, không muốn đi thì đừng đi.”
“Không sao. Mọi người thường mặc trang phục gì?”
Hướng Đông Dương im lặng một lát, đặt túi lên trên giường, ngồi xuống cạnh cô, ôm lấy cô.
“Thật sự muốn đi?”
Cô gật đầu.
Trong lòng anh không thể nói ra được cảm giác gì, có vui mừng, có bất ngờ, nhưng còn có chua xót.
“Thật ra gì cũng được. Nếu em không thích đông người, năm nay chỉ người một nhà chúng ta thôi. Hoặc là đón chú dì đến.”
Dương Lưu Thư vội lắc đầu: “Bố mẹ em…… Lần này thôi bỏ đi, sau này nói sau. Đông người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-me/1048212/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.