"Hoan nghênh quý khách." Mạnh Nghiêu đứng bên cạnh cửa tiệm bánh, nhìn hai nữ học sinh bước vào trong tiệm, gương mặt vô cảm, nói.
Lục Thất nhìn gương mặt cứng đơ của cậu bé, bất đắc dĩ thở dài: Nếu mong đợi Mạnh Nghiêu chào đón khách hàng thì tiệm bánh này trước sau gì cũng đóng cửa......Cô nở nụ cười doanh nghiệp đặc trưng, đứng dậy bước về phía hai cô gái: "Hoan nghênh......"
Cô còn chưa nói xong đã thấy hai cô gái ngạc nhiên bước đến gần Mạnh Nghiêu, khom lưng nhéo gương mặt nhỏ trắng nõn của cậu bé, ngó lơ gương mặt càng ngày càng đen thui của cậu bé, nói không ngừng:
"Em trai nhỏ, em đáng yêu thật đấy!"
"Vì sao ngày hôm qua chị cũng đến tiệm mà lại không nhìn thấy em vậy? Em là em trai của chị chủ tiệm à?"
"Có đồ ngọt gì ăn ngon em có thể giới thiệu cho chị không?"
Đúng là người đẹp thì nổi tiếng, cho dù gương mặt khó chịu cũng có cô gái xinh đẹp chủ động bắt chuyện.
Lục Thất bĩu môi.
Mạnh Nghiêu bị "nanh vuốt ma quỷ" của hai cô gái sờ tới sờ lui, đã gần như sắp bùng nổ, một quả cầu lửa bắt đầu lặng lẽ tụ lại trong lòng bàn tay, chuẩn bị ném lên mặt hai cô gái.
Bản thân rõ ràng là Ma Vương, tự hạ thấp địa vị làm người phục vụ cho nhân loại cũng đã là chuyện rất mất mặt, vậy mà còn bị hai con nhóc thúi kiến thức nông cạn chạm vào, thật sự cực kỳ sỉ nhục.
"Em trai chị hơi sợ người lạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-me-vi-ngot/3517361/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.