Đến khi cô tắm xong, lau dọn sạch sẽ chỗ bị cô làm bẩn, đem quần áo bỏ ra ngoài hành lang (vì không biết đem giặt ở đâu) trở lại, thì đã không còn thấy bóng dáng của anh đâu nữa. Ban nãy, lúng túng bước vào nhà, cô chỉ lo chăm chăm nhìn xuống đất, còn chưa biết người đàn ông mà mình gặp kia dáng vẻ như thế nào. Nhớ đến khi mình bị đẩy lên xe đến đây, ông chú có gương mặt xinh đẹp gì gì Lăng kia chỉ nói có một câu với cô. “ Nhớ phục vụ cậu ta cho tốt, sẽ có thưởng.” Rồi vẫy tay cho người chở mình đi. Nhưng cô đâu biết "phục vụ" như thế nào? Hôm qua mới vừa ngây ngây ngô ngô bị mẹ nuôi bán đi, giờ lại ở một nơi xa lạ, phải "phục vụ" người lạ, cô không biết nên làm thế nào đây, thật muốn khóc.
Vừa đó cái bụng nhỏ ục ục kêu lên, khiến cô kinh ngạc, ngăn nước mắt sắp trào ra từ khóe mi, sụt sịt nói nhỏ. “ Tiểu quái tử, đừng kêu... ta đói...” Cơ hồ nói ra tiếng lòng càng làm cho bụng đói hơn, cô liền nâng mắt lên nhìn xuong quanh, bước chân cũng chậm rãi đi đến phía trước. Ngôi nhà hoàn toàn theo thiết kế hiện đại, phong cách thời thượng, từ tranh ảnh treo tường đến các trang thiết bị trong nhà đều là tiên tiến nhất, nhưng vì tiên tiến nên giản lượt không ít không gian và đều được đơn giản hóa nên có chút nhàm chán.
Đi xung quanh một chốc, liền đi đến được phòng khách, với ban công lộ thiên, chính giữa là bộ sopha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-me-mot-manh-phan-hong/23612/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.