Edit: Ariko
Re*Beta: V-Emy
Ngày hôm sau có hạ nhân đưa tới hai cái hòm to, bên trong chứa đầy trang sức. Quản sự nói là của Nhị cung chủ phân phó đưa cho Thi Hiểu Nhiên, tất cả đều do các thợ nghề chuyên nghiệp chế tác, vô cùng xa xỉ và tinh tế. Vừa mở hòm ra, hai mắt của nàng liền sáng lên. Thật sự là lấp lánh xinh đẹp, còn được khảm bảo thạch, trân châu tự nhiên thứ thiệt. Thợ chế tác này thật là có tay nghề, vào cái thời đại không có dụng cụ tiên tiến như thế này thì làm sao làm được nhỉ? Thi Hiểu Nhiên tán thưởng không thôi, Thất Dương cung cũng thật lắm tiền!
Đi theo còn có hai thợ may, đem đến không ít vải vóc, bảo nàng chọn mấy loại vải nàng thích nhất rồi sẽ may cho nàng thêm vài bộ y phục. Một đống người vây quanh Thi Hiểu Nhiên, bắt nàng đưa ra ý kiến, nói là sẽ làm trước bốn bộ xem nàng có thích hay không.
Có một câu nói ” Trời sinh nữ nhân không phải vì châu báu nhưng trời sinh châu báu là vì nữ nhân”. Chỉ có nữ nhân không biết, chứ chẳng có nữ nhân nào biết mà lại không thích châu báu cả.
Đám người kia đi rồi, Thi Hiểu Nhiên mới ôm hòm được đặt ở phòng trong, vui mừng lộ rõ ra mặt, cẩn thận cầm từng cái lên xem, hết sờ rồi lại sờ, nhìn rồi lại nhìn. Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy nhiều trang sức đến vậy, cái nào cũng xinh đẹp lộng lẫy, cái nào cũng xảo đoạt thiên công ( khéo léo tuyệt vời),lấy đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-me-khong-ve/92693/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.