*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit + Beta: V-Emy
Mỗi ngày đều phải thay đổi nơi đóng doanh, buổi sáng phải đóng gói, thu thập đồ đạc một lần nữa, an doanh trát trại (xây dựng cơ sở tạm thời cho nhiều người).
Cố Bắc Viễn mỗi ngày đều dò tìm mười dặm xung quanh vách núi đen cùng thâm cốc, hoàng hôn mỗi ngày trở lại trướng đều mang theo vết thương mới, Thi Hiểu Nhiên tránh không khỏi phải lải nhải lo lắng một phen, song những lời oán trách của nàng, hắn nghe vào tai vẫn thấy ấm áp, trong lòng ngọt ngào. Được người ta nhung nhớ và lo lắng là một loại hạnh phúc, hơn nữa người kia còn là nữ tử mà hắn thích.
Có một ngày hắn trở về thật sự rất trễ, ánh trăng soi rọi khắp ngọn núi, về được một lúc, Thi Hiểu Nhiên liền nhanh chóng bắt lấy hắn, ánh mắt từ trên xuống dưới cẩn thận đánh giá, sau khi xác nhận hắn không bị thương nặng, vẻ mặt bình tĩnh chất vấn hắn vì sao lại trở về trễ như vậy.
Hắn thản nhiên giải thích, nói chỗ sơn cốc kia không hề thiếu thứ tốt, dọc đường hắn ngắt lấy đã quên cả thời gian.
Thi Hiểu Nhiên sau khi nghe xong liền quăng tay hắn qua một bên, tìm xâu gà rừng ngồi một mình bên đống lửa, trên mặt bộ dáng căm giận. Gà rừng bị trực tiếp đặt trên lửa, rõ ràng nàng không phải đang nướng đồ ăn mà là muốn đốt nó thành tro tẫn.
Khi ăn cơm gọi nàng, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-me-khong-ve/1845681/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.