Cổ thụ xanh um tươi tốt, suối nước kêu róc rách vang dội.
Một nam một nữ đón gió mà đứng, tay áo bồng bềnh.
Nam tử hơi nhíu mày, ôm kiếm hỏi, "Sao cô cứ đi theo ta làm cái gì?"
Nữ tử y phục màu vàng cười hì hì đáp, "Bởi vì chàng là Lý Uẩn Đình~"
Nam tử hứng thú híp mắt lại, xoay người đối mặt với cô gái, "Sau đó thì sao?"
"Sau đó chúng ta liền tìm một hòn đảo, đủ loại hoa đào ~" Dung nhan như vẽ, hanh phúc trong mắt nữ tử cứ như thế khắc sâu vào trong lòng nam nhân kia.
Gió xuân thổi qua gò mà… Nam nhân hơi thả kiếm trên bả vai… Mùa xuân, chẳng lẽ tất cả có thể bắt đầu lại bằng một cách như thế ư?
Mười năm sau.
Một cái đầu cắm đầy tram cài, trên người là châu báu nhiều vô kể, một nữ tử trang điểm lòe loẹt chống nạnh hô to, giống như công phu sư tử hống của sư tử hà đông, hét lớn, “Lý Uẩn Đình, đảo Đào Hoa của em đâu????!!!!”
Nam nhân áo lam nhàn nhã thả sách trong tay xuống, “Nha đầu, có phải lại rảnh rỗi rồi không?... Có hài lòng thành quả trang điểm của nữ nhi chúng ta hay không?”
Mỗ nữ giống như đột nhiên nhớ tới cái gì, vội soi gương, tiếp theo dùng sức cúi đầu, hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên, ngửa mặt lên trời điên cuồng gào thét, “Khả Khả, Ái Ái các con lăn ra đây cho nương!”
Một đôi bé trai bé gái giống nhau như đúc từ một khuôn mà ra xô xô đẩy đẩy chạy vào, một nam một nữ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-me-ca-doi-thi-co-lam-sao/1623029/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.