Ánh mặt trời thật vất vả mới leo lên đỉnh đầu, cuối cùng xuyên qua rèm cửa sổ xông vào phòng, chiếu tới cảnh xuân ở bên trong, còn có thể nhìn thấy bụi mịn không ngừng bay lượn giữa không khí như đang trêu chọc hai người nằm trên giường.
Cố Tỉnh Thần bị tiếng chuông điện thoại di động đánh thức. Hắn như thường lệ vươn tay ra khỏi chăn muốn bắt lấy di động ở trên bàn, chính là tối qua di động đã sớm hy sinh vinh quang dưới gầm giường, lần mò cả nửa ngày cũng không thấy đâu.
Hắn đành phải mở to hai mắt, lại rất nhanh nhắm mắt vì ánh nắng chói chang, thay đổi góc nhìn một chút rồi mới mở mắt, lần này thế nhưng hoàn toàn tỉnh táo.
Tại sao bên cạnh hắn có một người đang nằm?!
Người này sao lại còn ôm hắn?!
Vì cái gì cậu ta nhìn giống như không có mặc quần áo?!
Không đúng, chính hắn hình như cũng không có mặc quần áo!
Cố Tỉnh Thần từ trong ổ chăn bật dậy, omega bên cạnh bị động tác của hắn đánh thức, theo bản năng muốn tới gần alpha của mình để tìm kiếm ôm ấp vỗ vễ, kết quả bị đối phương thật vô tình ấn trở ngược vào chăn.
Đầu óc Cố Tỉnh Thần hoạt động bình thường trở lại, hắn nhặt di động nằm dưới thảm lên, mở khóa, màn hình di động liền hiển thị hai mươi mấy cuộc gọi nhỡ.
Tất cả đều là từ Diệp Dật Viễn.
...
Chẳng lẽ đây là say rượu loạn tính sao?!
Cố Tỉnh Thần gãi gãi đầu, bắt đầu nhớ lại chuyện tối qua.
Hắn vận âu phục người nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-me-bat-tinh/1656383/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.