Trần Túy nhấp ngụm rượu vang đỏ, đứng ở một góc bên ngoài sảnh tiệc nhìn đôi tân nhân đang được mọi người vây quanh chúc mừng.
Một người là công tố viên cấp cao đầy năng lực, một người là giáo viên đại học trẻ tuổi đầy chí cầu tiến.
Cả hai tâm đầu ý hợp, môn đăng hộ đối, người ngoài tác hợp một chút, liền có thể kết thành vợ chồng.
Cha mẹ hai bên đối với cuộc hôn nhân này cực kỳ hài lòng, từ lúc bắt đầu cho tới khi hôn lễ kết thúc, tươi cười trên mặt vẫn như cũ không đổi.
Giữa những tiếng reo hò của một nhóm người, Lâm Kiêu Lam trao cho Hàn Giản Chi một nụ hôn.
Cho dù đứng ở cách đó khá xa, cậu vẫn có thể nhìn thấy rất rõ sâu trong đáy mắt Kiêu Lam, vị học trưởng luôn khiêm nhường giữ mình ngày nào, lúc này không chút che giấu lộ liễu phơi bày tình yêu đối với Hàn Giản Chi.
Trần Túy lại ra sức hớp một ngụm rượu, cậu mua vé ngồi máy bay xuyên đêm về nước không phải là để xem một màn này.
"Trần Túy, đừng uống nữa." Bạn thân Tiếu Tiêu không thể tiếp tục ngồi nhìn được nữa, ấn cánh tay muốn tiếp tục rót rượu của cậu xuống.
Cậu hất tay của Tiếu Tiêu ra, rõ ràng đã say đến cả mặt đỏ bừng, còn có thể bày ra biểu tình thật nghiêm túc nói: "Tôi đã kịp nói lời chúc mừng đâu chứ!" Dứt lời, trực tiếp cầm lấy một chai sâm banh, đẩy đám đông ra, đi đến trước mặt đôi tân nhân.
Người ngoài nhìn thấy không khỏi ngạc nhiên, đây không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-me-bat-tinh/1656381/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.