Đối với những lời của Phó Nam Quân nói đêm đó, Lục Miên chỉ muốn coi đó như lời nói lúc say xỉn, nhưng vô số lần tỉnh giấc trong mơ, những lời nói đó của Phó Nam Quân vẫn cứ vang vọng trong đầu cô.
Nếu không có sự che đậy của những lời dối trá, em nghĩ hai người có thể yên ổn hạnh phúc bên nhau sao?
Không phải là sau đó cô không đi tìm Phó Nam Quân, mà là sau khi Phó Nam Quân tỉnh táo lại, anh ta tuyệt nhiên không nhắc đến những lời đã nói đêm ấy, chính điều này càng khiến cô nghi ngờ, như thể anh ta cố ý giấu giếm điều gì đó.
Cô nhìn sang bên cạnh, Từ Trầm vẫn đang ngủ say với khuôn mặt bình yêu như mọi ngày, họ ở bên nhau, đối xử với nhau rất chân thành, làm sao có thể có chút dối trá nào?
Cô đưa tay vuốt ve hàng chân mày sắc bén của anh, từ trán đi xuống, cuối cùng dừng lại ở khóe môi anh.
Trong bóng tối, Từ Trầm từ từ mở mắt ra.
“Còn sớm, ngủ thêm chút nữa đi.” Lục Miên nhẹ giọng nói, rất dịu dàng: “Ngày mai chuyến bay rất dài, sẽ ảnh hưởng đến giấc ngủ của anh, bây giờ tranh thủ nghỉ ngơi thêm đi.”
“Em không ngủ nữa sao?” Anh hỏi cô.
“Ừm, em không ngủ được.” Cô nói: “Nhưng em có thể nằm cạnh bên anh.”
Từ Trầm đưa tay kéo cô vào lòng, sau đó từ từ nhắm mắt lại, hơi thở ấm áp của anh phả vào đỉnh đầu cô, mùi hương của anh tràn ngập thế giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-giac-he/3743615/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.