rong tiết tự học, giáo viên không có trong lớp, bên trong lớp học ồn ào ầm ĩ, Hạ Kiêu Dương và Từ Trầm đang nói chuyện ở phía sau, giọng nói của hai người họ được đè xuống rất thấp, Lục Miên mơ hồ nghe được mấy chữ “cô gái kia”, “tỏ tình”, cô lập tức dỏng tai lên lắng nghe một cách cẩn thận, nhưng chưa kịp nghe được gì thì giáo viên đã quay lại lớp học, các bạn học sinh lập tức trật tự, phía sau tự nhiên cũng không còn âm thanh nào.
Lục Miên có chút thất vọng, cô quyết định hành hạ tàn nhẫn một bộ đề Tiếng Anh khác.
Buổi tối tan học, Đường Tô và Hạ Kiêu Dương đi chung một đường, Lục Miên và Đường Tô đi chung một đường, nên tất nhiên cũng sẽ đi chung đường với Từ Trầm, hai người kia đi phía trước, Lục Miên và Từ Trầm đang dắt xe đạp đi phía sau.
“Hôm nay có đề thi Ngữ Văn, nếu cậu có thắc mắc gì về kỹ năng trả lời câu hỏi thì có thể hỏi tớ bất cứ lúc nào.” Lục Miên nói ra những điều cô ấp ủ đã lâu: “Cậu có số điện thoại của tớ chưa? Chúng mình có thể thêm Wechat.”
“Tớ không có Wechat.” Từ Trầm trả lời.
Đây là một loại từ chối, ở thời đại này rồi, người trẻ tuổi nào cũng đều có Wechat, Lục Miên từ chối những người con trai xa lạ đến bắt chuyện với cô cũng dùng lý do không có Wechat này.
Cô chợt cảm thấy có chút mất mát.
“Tớ không có điện thoại.” Từ Trầm tựa như đã cảm nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-giac-he/3743341/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.