Hai tháng sau
“Trạch, tao thấy hôm nay tâm trạng mày không tốt lắm nha,” Tôn Trác Vũ nói, “Thế nào, có phải cuối cùng cũng cãi nhau với bạn trai không?”
“Sao mày… Đợi một lát,” Lộ Trạch thò đầu từ trên giường nhìn xuống, “Cái gì mà cuối cùng, mày mong chờ lắm à?”
Tôn Trác Vũ cười cười, “Hai người đã bên nhau lâu như vậy nhưng tao vẫn chưa thấy cãi nhau bao giờ. Tính tình của tao với Thiến Thiến đều rất tốt nhưng cũng cãi nhau mấy lần rồi đó.”
“Chậc, bọn tao không có khả năng cãi nhau đâu.” Lộ Trạch nói.
“Vậy lần này là vì sao?” Tôn Trác Vũ tò mò hỏi.
“Bởi vì tao không muốn thi nghiên cứu sinh.” Lộ Trạch nói.
Tôn Trác Vũ ngẩn người, “Đây là lý do cãi nhau gì vậy, mày không muốn thi thì không thi thôi.”
Lộ Trạch thở dài, “Anh ấy cảm thấy tao vì anh ấy nên mới không thi.”
“Hình như cũng hơi hiểu rồi đó,” Tôn Trác Vũ nói, “Vậy rốt cuộc có phải vì anh ấy không?”
“Một nửa thôi, không hẳn là vì anh ấy.” Lộ Trạch nói.
Sau khi Tôn Trác Vũ đi, Lộ Trạch lại nằm trên giường một lúc lâu, sau khi ra ra vào vào wechat đều không thấy tin nhắn của Lương Tiêu.
Cậu nhìn nhìn thời gian, sắp đến trưa rồi, hôm qua Lương Tiêu tan làm muộn, không biết anh cố ý không tìm cậu hay anh vẫn chưa dậy nữa.
Cậu ngây người nhìn màn hình điện thoại, sau đó đột nhiên có một tin nhắn đến.
Tương Nghĩa Kiệt: [Làm gì đấy, dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-dam/3536473/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.