Hai người đi ra khỏi siêu thị rồi đi lên lầu dạo một vòng, Lộ Trạch không mua gì cho mình cả, cậu chọn cho Lương Tiêu hai bộ đồ mùa thu.
Lương Tiêu rất thích cảm giác được bạn trai lo cho từ đầu đến chân nhưng vẫn phải ngăn cản Lộ Trạch bước vào cửa hàng tiếp theo.
“Cục cưng, anh Trạch à, thật sự đủ mặc rồi.” Lương Tiêu giơ hai tay lên cho Lộ Trạch xem, “Em thấy anh có ba đầu sáu tay chắc? Mùa thu ngắn lắm, chưa mặc hết đã qua mất rồi.”
“Chậc, được rồi,” Lộ Trạch miễn cưỡng khống chế tay mình để không mua mua mua nữa, “Sang năm lại mua cái mới, anh mặc đồ mùa thu bao đẹp.”
“Trong mắt em có đồ gì anh mặc mà không đẹp không?” Lương Tiêu hỏi.
“Ai ui,” Lộ Trạch cười vỗ vai anh, “Filter của người chỉ nghĩ về người yêu như chúng ta chính là dày như vậy đấy, bạn trai mặc bao tải cũng đẹp.”
Lương Tiêu quay đầu đi, hơi thở của Lộ Trạch ở ngay sườn mặt anh. Anh vô cùng nghiêm túc hỏi cậu: “Cục cưng, sau này em có định làm giáo viên không?”
Lộ Trạch sửng sốt vài giây, “Sao tự nhiên lại hỏi vậy? Anh làm em quay cuồng rồi đó, anh muốn em làm giáo viên hả?”
Lương Tiêu nở nụ cười, “Không phải, chỉ là cảm thấy em khá hợp làm giáo viên thôi.”
“Em? Thích hợp làm giáo viên á?” Lộ Trạch khiếp sợ chỉ chỉ chính mình, trên mặt như viết “Anh đùa gì vậy”.
Lương Tiêu gật gật đầu, cầm tay cậu nhéo nhéo, “Mỗi ngày em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-dam/3536458/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.