Buổi tối về đến nhà, trong đầu Lương Tiêu vẫn nghĩ đến mấy câu Lộ Trạch nói, vừa nghĩ vừa cười.
Làm ‘bạn trai’ của khách hàng lâu như vậy rồi, nếu nói anh không hiểu gì cả thì đó là nói dối.
Anh biết yêu đương là như thế nào, biết nói những lời ngọt ngào là thế nào, biết dỗ người khác ra sao, nhưng anh không muốn dùng những thứ này lên người Lộ Trạch.
Bởi vì anh không có tình cảm với khách hàng, cho nên những thứ này đều chỉ là kỹ xảo.
Còn với Lộ Trạch, anh không cần phải dùng đến kỹ xảo.
Mặc dù có đôi khi sẽ có vẻ hơi vụng về, nhưng hình như Lộ Trạch lại rất thích như vậy. Anh muốn cũng không phải kỹ xảo, là tình cảm tự nhiên mà thành.
Lương Tiêu cảm thấy lònh mình có hơi ngứa ngáy, gửi tin nhắn cho Lộ Trạch: [Cục cưng, về tới chưa?]
Lộ Trạch: [Sắp rồi, đã đến siêu thị rồi]
Lương Tiêu: [Vừa nãy anh suy nghĩ một chút]
Lộ Trạch: [? Cái gì]
Lương Tiêu: [Tất cả lần đầu của anh đều cho em hết]
Lộ Trạch: [???]
Lộ Trạch: [** má]
Cậu trực tiếp gửi tin nhắn ghi âm cho Lương Tiêu, giọng nói như cố ý đè ép: [Anh nói lời này giống như mấy cô gái ngây thơ vậy á, em không phải đàn ông tồi tệ lấy đi những cái đó của mấy cô gái ngây thơ rồi không chịu trách nhiệm đâu]
Lương Tiêu vừa nghe xong cười không ngừng được, cười xong mới hắng giọng nhắn lại bằng giọng nói: [Em không phải à?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-dam/3536440/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.