Lộ Trạch thật sự đưa Lương Tiêu đi dạo một vòng quanh trường. Lúc đi gặp phải không ít người quen, lúc mới đầu thì cậu còn xấu hổ nhưng sau đó da mặt cũng dày hơn, ngoài trừ tai có hơi ửng đỏ thì bề ngoài đều rất bình thường.
Hơn nữa tai có đỏ cũng có thể là do gió lạnh thổi qua thôi.
Lộ Trạch lấy điện thoại ra nhìn nhìn thời gian, “Đói bụng chưa? Đi ăn cơm trước đi, cơm nước xong lại đến ký túc xá lấy hoa quả.”
“Ừm.”
Lộ Trạch ngẩng đầu nhìn anh, có chút bất đắc dĩ nói: “Đừng chỉ nói mỗi ‘ừm’ nữa anh Tiêu, chọn đồ ăn đi.”
“Đều được.” Lương Tiêu nói.
Lộ Trạch thở dài, nâng một bàn tay đặt lên vai anh rồi đi đến căng tin, “Lúc này thì không cần ngầu nữa đâu, nói, anh muốn ăn gì?”
Lương Tiêu không ngờ Lộ Trạch lại trực tiếp đặt tay lên vai anh, dù sao thì một tiếng trước cậu vẫn còn rất ngại ngùng mà.
Hai tay anh đút vào trong túi quần, vẫn bình tĩnh đi về phía trước, “Thật sự đều được, tôi không kén.”
Lộ Trạch dùng bàn tay đang khoác vai anh búng tay một cái, nói ngay bên tai Lương Tiêu, vô cùng rõ ràng, “Được, vậy ăn mỳ thịt bò đi, trong ba căn tin thì căn tin này có mỳ thịt bò vô cùng ngon luôn.”
Lương Tiêu nghiêng đầu nhìn nhìn cậu, Lộ Trạch cảm nhận được ánh mắt anh thì cũng quay đầu lại, nhướng mày hỏi: “Sao vậy? Không thích mỳ thịt bò sao”
“Không phải,” Lương Tiêu càng quay đầu đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-dam/2563818/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.