Sự ủy mị, yếu đuối của cô khi thấy những gã đàn ông bặm trợn bước vào khiến anh rất khó hiểu. Bọn người kia vẫn chưa nhìn rõ mặt anh, nhưng Uông tổng chỉ vừa nhìn sơ qua đã biết lai lịch của bọn chúng. Anh có khả năng nhận biết người khác rất nhanh, nhớ rõ khuôn mặt của ai đó khá lâu dù chỉ mới gặp lần đầu hay lướt qua nhau trong vài giây.
Uông tổng cười khẩy một cái khi thấy bọn côn đồ kia vẫn chưa biết trời cao đất dày mà ngông nghênh lục tung căn phòng. Cô gái xinh đẹp ôm chặt lấy anh ngay từ những phút đầu tiên gặp nhau, cô đang thật sự trốn chạy khỏi bọn chúng hay muốn quyến rũ anh đây?
- Tại sao tôi phải giúp cô?
Vẻ mặt lạnh tanh không chút cảm xúc, một lần nữa anh nắm lấy cánh tay cô, muốn đẩy Y Thoa ra. Nhưng cô vẫn nhất quyết không buông, trong lúc nguy cấp, giọng nói của một tên trong số bọn chúng vang lên:
- Cô gái này, mau quay mặt lại đây.
Triệu Tường ngồi bên cạnh thấy bọn chúng quá quắt liền hét lên:
- Các người làm gì vậy? Mau cút khỏi đây.
Uông tổng đang cúi mặt nhìn cô nên bọn chúng vẫn chưa nhìn rõ mặt anh, lại thêm ánh đèn phòng khá tối, cứ mờ mờ ảo ảo nên mấy tên đien kia nào hay chúng đã vào nhầm hang cọp.
Vệ sĩ của anh cũng nhanh chóng bước đến đứng chắn trước mặt chúng, đưa tay đẩy bọn người côn đồ tránh xa ông chủ của họ.
- Đề nghị các người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-ai-ngoai-say-em/2582415/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.