Tiếng mở cửa phòng vang lên, cô có chút giật mình, vội vã nhìn về phía cánh cửa. Anh thấy cô đang cầm điện thoại trên tay, vừa nhìn thấy anh, Y Thoa liền tắt điện thoại, vẻ mặt có chút hoang mang, cô cố tỏ ra bình tĩnh rồi cất lời hỏi anh.
- Mọi chuyện thế nào rồi?
Anh ngồi xuống giường, ánh mắt cô lo lắng quan sát từng hiểu hiện của anh. Cô tiếp tục hỏi:
- Hắn ta không gây ra chuyện gì nghiêm trọng chứ?
Dù chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, cô cũng chẳng ở chung phòng với Uông Binh Thành trong suốt quá trình chung sống, nhưng trải qua thời gian bị hắn đánh đập hành hạ, cô thừa hiểu mức độ tàn ác, máu lạnh của hắn. Y Thoa cẩn trọng nhìn anh, muốn xem anh có bị thương hay không, có vẻ như Hạc Đệ vẫn rất ổn, cô cũng thấy nhẹ nhõm.
- Không, hình như hắn có việc gấp nên đã về rồi. Nhưng hắn nói sẽ không bỏ qua chuyện này.
Nhìn chiếc điện thoại cô đang cầm trên tay, anh có chút thắc mắc:
- Điện thoại của cô à? Cô vừa gọi điện cho ai sao?
Lúc trốn chạy khỏi gã chồng hờ, cô đã mang theo điện thoại, ngoài ra thì không có giấy tờ tùy thân bên mình bởi vì hắn đã giữ hết tất cả giấy tờ của cô. Đề phòng trường hợp cô muốn trốn chạy thì cũng không thể sống được ở bên ngoài. Nếu không phải ông trời cho cô may mắn gặp được anh thì bây giờ cô cũng không biết mình phải xoay sở như thế nào, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-ai-ngoai-say-em/2582375/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.