- Này, sao lại mang khẩu trang?
Hắn chẳng chút lịch sự cũng không cần xưng hô đàng hoàng, thái độ ngông nghênh, trịch thượng hỏi anh. Hạc Đệ nhanh trí vội ho vài tiếng rồi đáp:
- Tôi đang bị cảm, sợ lây cho mọi người đó mà.
Vì trong phòng đang khá tối, ánh đèn cứ mờ mờ ảo ảo nên cô không thể nhận ra anh. Y Thoa chỉ thấy loáng thoáng vóc dáng của nam phục vụ trong rất quen thuộc. Anh giả giọng nói để không bị bại lộ, cô nghe thấy tiếng nói không phải của anh nên cũng chẳng thể khẳng định được gì cả.
Thấy cô ngồi cạnh Mai Khiếu Cảnh, anh chỉ muốn vung khay đựng rượu giáng thật mạnh vào đầu hắn ta. Vĩ Luân cất lời nói thêm vào để tên trùm gian xảo giảm bớt sự hoài nghi:
- Cậu ấy bị cảm mấy hôm nay nhưng vì tiếc việc nên vẫn đi làm.
Anh tỏ ra ôn nhu, tay nhanh nhạy khui chai rượu rồi bắt sang chuyện khác:
- Để tôi rót rượu cho các vị. Đây là loại rượu whisky single malt chứa cả vị ngọt và mặn, với các nốt hương ngọt ngào xen lẫn với trái cây, kẹo bơ cứng và vani. Mời các vị thưởng thức.
Nhờ vào sự am hiểu về nhiều loại rượu nên Hạc Đệ ăn nói rất lưu loát.
Anh và Vĩ Luân nhiệt tình rót rượu. Chỉ tội anh bạn thân, đường đường là CEO của một công ty lớn mà phải sang Macau làm bồi bàn. Tất cả cũng vì Uông Hạc Đệ bám vợ, biết rõ cô đi làm nhiệm vụ nhưng vẫn không yên tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/say-ai-ngoai-say-em/2582273/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.