Bên tai có tiếng nói chuyện....
Giọng nói này rất quen thuộc, cô đã từng nghe ở đâu đó
Vu Tịnh Nhã nửa tỉnh nửa mê mở mắt ra, trước mắt cô là một mảnh trắng xoá, nhưng rất nhanh đã biến thành trần nhà của bệnh viện
" Cháu gái, cháu tỉnh lại rồi..." Bà y tá già mỉm cười dịu dàng nhìn cô
Vu Tịnh Nhã nhận ra người này, là bà lão lần trước khử trùng cho vết thương của cô, lần mà cô bị Giai Trạch Dương hiểu nhầm là mưu sát Tô Thịnh Nam
" Cháu... ngủ bao lâu rồi?"
" Một tuần, khá dài đấy cô gái nhỏ" Bà y tá già tháo dây truyền dịch rỗng ra, thay vào một cái khác
" Không có ai ở đây sao?" Vu Tịnh Nhã nhìn quanh.
Phòng bệnh rộng lớn nhưng chỉ có hai người, nhìn quanh đi quẩn lại tổng thể cảm giác khá trống vắng
" Vu phu nhân trực đêm mấy ngày mệt mỏi nên quay về nhà nghỉ ngơi rồi. Cả ngày hôm nay đều là hai đứa trẻ kia ở bên chăm sóc cháu, y tá thấy sắc mặt bọn nhỏ không tốt nên đã yêu cầu hai người đi ăn. Cháu cứ nằm đấy nghỉ ngơi đi, cơ thể vẫn chưa lại sức đâu" Bà y tá già cười hiền, dặn dò một tiếng, sau đó đẩy xe đựng bông băng y tế ra ngoài
Cửa phòng khép lại, căn phòng rộng lớn giờ này chỉ còn mỗi Vu Tịnh Nhã
Ánh mặt trời từ những khe hở của rèm cửa chiếu vào, đem lại cảm giác thoải mái và ấm áp
Cô đã trở lại rồi...
" Cạch" Cánh cửa phòng cẩn thận được mở ra, người bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-xuyen-sach-toi-thanh-ty-ty-cua-nam-chinh/779454/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.