Đêm lạnh, Vu Mộc Duệ có phóng xe nhanh mấy cũng không bằng khí trời khắc nghiệt. Lúc cậu ta về đến cổng chính Vu Tịnh Nhã đã sớm lạnh cóng. Cô đang ngồi trên vali, mặt hướng ra ngoài, nhìn thế nào cũng như con thú nhỏ bị bỏ rơi
Đáng thương, bất lực, tội nghiệp. Tất cả đều khiến người khác xót xa
Ánh mắt cô hơi mơ hồ, như đang nhìn đến một nơi nào xa xôi lắm, một lúc lâu sau cô mới giơ tay vén tóc ra sau tai, cánh tay trắng nõn đối lập rõ rệt với bộ váy màu đen
Lòng hắn không biết tại sao lại thấy hơi ê ẩm, có một sự xúc động trong đầu đang gào thét với hắn, bảo hắn bước liều lên đi, lên ôm lấy cô vào lòng, để cô không cần đứng một mình trong gió đêm, ấn khuôn mặt cô vào lồng ngực, không để cô lộ ra biểu cảm như vậy nữa
Nén lại xúc động, hắn không dám càn rỡ
Vu Mộc Duệ nhanh chân chạy đến chỗ cô. Ban nãy ở xa không nhìn kĩ, đến gần mới phát hiện người này đang nói chuyện điện thoại. Mặt mày thoảng nét cười như ngọn gió xuân, giọng điệu cô lúc này còn dịu dàng hơn lúc nói với hắn nhiều
" Được, ngày mai tôi có thời gian. Chúng ta cùng đi đâu đó chơi nhé"
Cô không bật loa ngoài, âm lượng khi nói chuyện quá nhỏ nên đầu dây bên kia là ai, hồi âm lại điều gì Vu Mộc Duệ hoàn toàn không nghe thấy
Hắn buồn bực liếc cô gái sau đó hậm hực xoay người mở khóa dắt xe vào nhà
Hắn đợi tầm mười phút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-xuyen-sach-toi-thanh-ty-ty-cua-nam-chinh/779428/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.