Ăn cơm tối xong Tịnh Nhã nhờ tài xế nhà họ Vu đưa Tô Thịnh Nam về. Cô thấy Mộc Duệ đang nhìn theo hướng nữ chính vừa rời đi thì bước tới vỗ vai hắn
" Thích thì mau tỏ tình đi. Cô bé tốt như vậy, nếu em còn chần chờ thì sẽ bị người ta đoạt mất" Đến lúc đó cô còn mất cả em dâu đấy
" Mai chị phải đi sao? Bao lâu mới về nhà" Hắn nhìn vẻ mặt muốn xem bát quái của cô, tâm đột nhiên khó chịu, đánh trống lãng
Dưới ánh sáng của vầng trăng dịu dàng, gương mặt cô hiện lên đầy xinh đẹp. Môi đỏ mọng hướng hắn nở nụ cười ngọt ngào
"Chắc một tháng một lần đi. Chị sẽ nhớ cậu lắm Mộc Duệ "
" Em cũng sẽ nhớ chị lắm"
Mộc Duệ nhìn đôi môi đỏ mọng đang cười xinh đẹp, ma xui quỷ khiến thế nào hắn lại cúi đầu đặt nụ hôn lên đấy, một nụ hôn đầy ngọt ngào nhưng cũng đầy sự tội lỗi
Nụ hôn vừa dứt ánh mắt hắn hiện lên tia hốt hoảng, tim đập thình thịch thình thịch, làm hắn có chút hốt hoảng
Độ ấm mềm mại của môi cô dường như còn lưu lại ở khoé môi hắn, ngưa ngứa, ấm áp, như rót mật vào đáy lòng
Vu Tịnh Nhã mờ mịt ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt trắng nõn nhuộm màu phiếm hồng, nụ hôn đầu của cô trong hai kiếp người đã bị thiếu niên này cuỗm đi mất
Tim Vu Mộc Duệ bùm một cái, chịu không được cám dỗ, đưa tay kéo Vu Tịnh Nhã qua, cúi đầu tìm được môi của cô, ấn môi của mình lên, trằn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-xuyen-sach-toi-thanh-ty-ty-cua-nam-chinh/252126/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.