Hai mắt Mộc Di Ân trừng lớn, cô ôm phần ngực đang nhiễm từng mảng lớn máu. Tên trùm cũng không tốt hơn bao nhiêu, hắn thê thảm chết đứng với một viên đạn xuyên qua vầng thái dương. Mộc Di Ân ngã xuống đất cái rầm , tay cô ôm phần ngực đang đau nhói liên hồi. Trực giác của phụ nữ luôn đúng , cô đoán ra được mình sẽ không thể nào quay trở về từ nhiệm vụ này.
Lời hứa của cô với Bạch Chỉ có lẽ không thể nào thực hiện được nữa rồi.
Cô không thể làm phù dâu cho tiệc cưới của em, không thể làm bánh cưới cho em, không thể tận mắt nhìn em hạnh phúc bên người con trai em yêu.
Còn bố mẹ và Mộc Ngạn, họ là gia đình của cô, là bến bờ bình yên nhất mà cô cảm thấy trên đời này.
Có thể hi sinh để bảo vệ Sài Thành, Mộc Di Ân cảm thấy xứng đáng. Chỉ hi vọng vụ án sẽ được giải quyết tốt đẹp, có như vậy cô cùng mười mấy anh em nằm đây mới thoả mãn mà nhắm mắt ra đi.
A, đau quá, buồn ngủ thật...
Bố mẹ, Mộc Ngạn, Bạch Chỉ, Hoà Nhuận tôi đi trước đây
Tiểu Lộc cậu đợi tôi , hai chúng ta cùng bầu bạn dưới hoàng tuyền
[ ........]
Bệnh viện quân đội
" Bạch Chỉ có người cần gặp em kìa"
Y tá trưởng gấp rút đem bình máu vào phòng cấp cứu, khi lướt qua em chị còn lên tiếng nhắc nhở . Em nghe thấy giọng chị y tá trưởng liền chạy theo hướng chị nói. Có lẽ chị Di Ân gửi thư cho em, trong các nhiệm vụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-xuyen-sach-toi-thanh-ty-ty-cua-nam-chinh/252118/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.