Tôi có linh cảm Cố Văn Tranh không giống thụ chính trong nguyên tác lắm, nhưng cụ thể ra sao thì tôi không giải thích nổi.
"Ừm, vừa lúc bánh ngọt đã chín."
Cố Văn Tranh đột ngột mở miệng cắt đứt mạch suy nghĩ của tôi, khi tôi hồi thần đã theo anh đến phòng ăn rồi.
Tôi vừa ngồi xuống thì Tiểu Nguyên Bảo lập tức thoát khỏi lồng ôm của tôi, nhảy xuống đất rồi chạy biến đi.
Khi tôi rửa tay xong quay lại thì bánh ngọt đã được bày ra bàn.
Hôm nay là bánh cupcake chiffon, hẳn là mới lấy ra khỏi lò nướng nên tôi vẫn còn ngửi thấy mùi thơm.
Hương vị mềm mại, hương thơm nứt mũi.
Cố Văn Tranh càng lúc càng giỏi làm bánh ngọt.
Bánh ngọt ngoài tiệm rất ngọt, dù mê ngọt đến đâu ăn nhiều cũng cảm thấy ngán.
Nhưng Cố Văn Tranh không làm quá ngọt và chỉ làm một hai lần một tuần khiến tôi rất ưng bụng.
Tôi cảm thấy con đường lấp hố trắc trở hay bằng phẳng cũng chả sao, thụ chính giỏi làm bánh ngọt như này, cần gì nghĩ nhiều.
Cảm nhận được ánh nhìn chằm chằm bên cạnh, tôi mở miệng khen như ngày thường.
"Ngon lắm, độ ngọt vừa phải."
Thấy Cố Văn Tranh nở nụ cười, tôi lại xúc một thìa lớn bỏ vào miệng, chút băn khoăn cỏn con ban nãy lập tức bị ném sau đầu.
212
Ngày mai là giao thừa, hôm nay là thời điểm tốt để mua sắm.
Nhà chúng tôi cách khu mua sắm mười phút đi bộ, thế nên không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-xuyen-sach-toi-de-luon-cong-chinh/2723191/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.