Thành phố F nằm ven biển, hệ thống sông ngòi phát triển, trên đường từ nghĩa trang về nhà phải băng qua một cây cầu dài.
Đầu tháng Hai mặt trời lặn sớm, vừa đúng lúc xe đang chạy trên cầu.
Mặt trời dần dần lặn xuống, nơi giao nhau giữa sông và trời là một dãy sắc cam khổng lồ.
Có thể gọi hoàng hôn bên bờ sông là tuyệt tác văn chương của tạo hoá, nó chẵng những lộng lẫy mà còn thôi thúc khát khao sáng tác của con người.
Quả thật ngắm cảnh trên cầu là tuyệt nhất, tôi hạ cửa sổ xuống, quay lại một đoạn video bằng di động.
"Không thể ngừng xe trên cầu, đợi anh đậu xe công viên ven cầu rồi chúng ta lên cầu ngắm."
Nghe vậy tôi đóng cửa sổ xe lại, Cố Văn Tranh tăng tốc, nhanh chóng lái xe chạy qua cầu.
242
Khi chúng tôi đậu xe và tới bờ sông, mặt trời đã sắp giao hoà với mặt sông.
Tôi và Cố Văn Tranh đi dọc theo bờ sông một lát thì tìm thấy vị trí thích hợp để ngắm cảnh.
Những đám mây gần gần bị nhuốm màu hồng phấn, xa dần là màu cam hồng, cuối cùng là vàng rực.
"Cảm ơn."
Tôi còn đang phác hoạ trong đầu thì bất ngờ nghe thấy một câu như vậy, bèn quay đầu nhìn người bên cạnh theo bản năng.
Đối diện ánh mắt không hiểu mô tê gì của tôi, anh khẽ mỉm cười, hơi rũ mi, gương mặt lãnh đạm bỗng hơi dịu dàng.
"Anh chưa từng nghĩ có một ngày mình sẽ kết hôn, thậm chí còn dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-xuyen-sach-toi-de-luon-cong-chinh/2723181/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.