271
Tôi là ai, tôi đang ở đâu, Cố Văn Tranh đang làm gì thế này?
Đầu tôi nảy liên tiếp ba vấn đề.
Nơi vốn treo áo khoác dài trống không, rất nhiều quần áo chất quanh Cố Văn Tranh, trông như tổ chim.
Anh vẫn mặc bộ tây trang trước khi ra ngoài, vài nút áo sơmi bi cởi ra, trên áo khoác có nếp nhăn, tóc tai ngày thường luôn gọn gàng rối bời.
Quả thật khác hoàn toàn so với ngày thường.
Càng đừng nói tới Cố Văn Tranh vùi nửa mặt vào trong áo ngủ của tôi, nghe thấy động tĩnh mới ngẩng đầu lên, để lộ đôi mắt ướt át.
Dáng người anh cao ráo, dù tủ quần áo rộng rãi đến đâu thì anh vẫn quá khổ khi ngồi co ro bên trong, trông không hài hoà chút nào.
Tất cả những thứ trước mắt làm chao đảo hình tượng trưởng thành trầm ổn của Cố Văn Tranh trong ký ức tôi.
Tôi nhắm mắt lại rồi mở ra.
Cảnh tưởng hỗn loạn trước mắt vẫn không hề thay đổi.
272
Sau khi ổn định tâm lý, tôi bước về phía trước.
Cố Văn Tranh nhìn chằm chằm tôi, cả người dần dần nghiêng về phía trước theo nhịp chân của tôi.
Đến khi tôi dừng lại trước tủ quần áo, anh cắn chặt môi dưới, rũ mắt, rõ ràng trên mặt không có biểu cảm gì, nhưng tôi lại cảm thấy có một loại ấm ức không nói nên lời.
Tôi sửng sốt, mở miệng hỏi: "Cố Văn Tranh, anh sao vậy?"
Anh không trả lời vấn đề của tôi, chỉ nhìn chằm chằm tôi và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-xuyen-sach-toi-de-luon-cong-chinh/2723177/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.