Diệp Tố rốt cuộc được như ước nguyện, cùng bọn Chu Kỳ điên chơi một ngày một đêm, đem từng trò chơi trên đảo đều chơi hết, chỉ kém cởi chuồng bơi qua Thái Bình Dương.
Diệp Tố cảm thấy mỹ mãn kề vai sát cánh cùng bọn họ đi hướng khu nghỉ ngơi, một chút cũng không vì đoạt giải quán quân mà cao ngạo, điểm này đạt được hảo cảm của không ít người, ngay cả truyền thông chụp đến một màn này cũng tán thưởng hắn, nhận xét là "không kiêu không ầm ĩ".
Diệp Tố nghĩ mình chơi lâu như vậy cũng nên mệt mỏi rồi, có thể đi ngủ.
Vừa đến cửa phòng mình, Diệp Tố liền thấy Triệu giáo sư với vẻ mặt lấy lòng cười nhìn hắn, thấy Diệp Tố tới, Triệu giáo sư vội vàng tiến tới.
"Diệp Tố......"
"Tôi mệt mỏi, buồn ngủ." Diệp Tố lười dây dưa không rõ với chuyện lúc trước, hắn không muốn biết Triệu giáo sư phải nhận hậu quả gì, sẽ càng không vì hắn mà cầu tình. Từ nay về sau, là người của hai thế giới.
Diệp Tố không phân trần liền vào phòng đóng cửa lại, tẩy đi hạt cát dính trên người lúc chơi đùa, thoải mái dễ chịu nằm lên giường, đợi tiến vào thế giới Tinh tế.
Không nghĩ tới, vừa mở mắt ở thế giới Tinh tế liền thấy La Thành, Kỷ Gia Duyệt, năm người bọn họ mắt to trừng mắt nhỏ trước giường hắn.
"Tổ tông, ngài rốt cuộc tỉnh!" Kỷ Gia Duyệt kích động gào một tiếng, "Tôi còn tưởng cậu định ngủ bù hết đám thời gian cậu thiếu ngủ!"
Diệp Tố xấu hổ cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-vuc-tham-la-mot-canh-dong-hoa/2891130/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.