Ngày mai Kế Vi Thường phải xuất phát đi Thủ đô, hội hợp cùng các tuyển thủ khác cũng tham gia cuộc thi tư duy quốc tế, tạo thành đoàn đại biểu cùng nhau lên chuyên cơ đi đến địa điểm dự thi. Nhưng hôm nay hắn vẫn thành thành thật thật mà lên lớp học.
Một tiết cuối cùng hôm nay là lớp công cộng (?),hắn thu thập tốt sách vở xong liền nhìn góc nào đó trong phòng học, tổ bốn người ban đầu từ lâu đã trở thành ba người.
Kế Vi Thường ngẫm lại, vẫn đi qua, hỏi: "Diệp Tố đâu?"
Bạn cùng phòng Diệp Tố lập tức liền bùng nổ: "Thế nào, trước khi đi còn muốn tìm hắn khoe một chút?"
"Không phải." Kế Vi Thường không biết giải thích thế nào, "Tôi thấy hắn thật lâu đã không đi học..."
"Hắn bỏ học." Bạn cùng phòng lừa người chết không đền mạng.
"Sao có thể?"
"Tại sao lại không thể?" Bạn cùng phòng trợn trắng mắt, "Kế đại công tử, cậu cho rằng ai cũng như cậu? Diệp Tố còn phải nuôi sống gia đình, một cơ hội duy nhất liền bị cậu đoạt, hắn phải làm sao bây giờ? Không có tiền xuất ngoại du học, trường học hiện tại cũng không thể đi, ba hắn lần trước gọi điện thoại lại đây bảo hắn về quê kế thừa ba mẫu đất, miễn cưỡng không đói chết đi."
Nói xong, bạn cùng phòng Diệp Tố liền thập phần ngầu mà quay đầu đi thẳng, đem chữ khinh thường viết trên mông.
Kế Vi Thường định gọi bọn họ lại nhịn xuống, sửng sốt tại chỗ một lúc mới có chút hụt hẫng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-vuc-tham-la-mot-canh-dong-hoa/2891083/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.