Trận thi đấu hạ màn trong một bầu nhiệt huyết sôi trào. 
Hàn Nghiệp cùng ban lãnh đạo đều đi rồi, học sinh vẫn còn đang đắm chìm trong một bầu không khí mạc danh kỳ diệu, khó có thể tự kềm chế. 
Thẳng đến khi người xem cũng sôi nổi rời đi, thanh âm ầm ĩ mới kéo bọn họ từ mộng tỉnh lại. 
"Cái kia......" Trương Diêu Phong nói, "Tôi cảm giác Hàn thiếu tá không giống người nhu nhược nha?" 
Diệp Tố: "Tôi cũng......" 
La Thành cười nhạo một tiếng: "Nói dễ nghe cũng vô dụng, không làm được thì chính là kẻ nhu nhược!" 
"Chúng ta thắng cũng đừng thảo luận đề tài mẫn cảm như vậy." Kỷ Gia Duyệt hoà giải, "Hiện tại ngẫm xem nên ăn mừng thế nào đi? Ăn một bữa thật to?" 
Địch Cảnh mang lên kính râm, đẩy đẩy: "Lần này có chút khẩu vị ăn uống." 
Trương Diêu Phong bỗng nhiên thở dài một tiếng, Christine trong lúc đó tiến đến gần, ngoài cười nhưng trong không cười mà nói: "Chúc mừng." 
La Thành lạnh lùng liếc nhìn hắn một cái. 
"Nói chuyện không cần giấu giếm tâm tư." Địch Cảnh dõng dạc nói, "Cho mày một cơ hội, nếu tâm lý không cân bằng được có thể mời bọn tao ăn cơm phát tiết một chút." 
Christine khóe miệng vừa nhếch, từ kẽ răng bài trừ âm thanh: "Vận khí không tốt mà thôi, thua cũng không có vấn đề gì." 
Ý ngoài lời chính là La Thành bọn họ có thể thắng toàn dựa vào vận khí. 
La Thành trợn trắng mắt: "Đợi lát nữa, đừng ăn cơm vội, đi mua xổ số đã." 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-vuc-tham-la-mot-canh-dong-hoa/2891046/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.