Trong phòng khách sạn, Diệp Tố có vẻ hơi câu nệ, bởi vì những người lục tục tiến đến đều là những học giả lừng lẫy tiếng tăm trong giới, giáo sư chỉ đạo trong trường hắn kém quá xa so với những vị này.
Đương nhiên, những người sớm đã nổi danh đó không phải tới để thi đấu, bọn họ đều mang theo hậu bối mình coi trọng.
Vài vị lão nhân nói chuyện với Lý Hoằng Hậu, những người trẻ tuổi bất luận mục đích là thể hiện bản thân hay thăm dò địch thủ cũng đều vây vào một chỗ, thập phần hữu hảo mà nói chuyện với nhau.
Diệp Tố nghe bọn họ tự giới thiệu, trên cơ bản đều đang học hoặc đã tốt nghiệp những trường danh giá trên thế giới, đang theo thầy giáo học thạc sĩ, đang học tiến sĩ cũng có một người. Diệp Tố nghe đến líu lưỡi, nhìn tuổi ai cũng trẻ mà bằng cấp một cái so một cái lại càng cao. So sánh với những người này, Diệp Tố là sinh viên chính cống trong nước có vẻ hơi keo kiệt. (cống trong nước hay nước trong cống :v)
Nhưng người có thể tới nơi này, kiến thức tu dưỡng đều không kém, thấy Diệp Tố dường như có quen biết với giáo sư Lý Hoằng Hậu, thái độ bọn họ đối với Diệp Tố đều thực hòa khí.
Sau khi mọi người và giáo sư Lý Hoằng Hậu nghỉ trưa ăn cơm, mới bắt đầu triển lãm thành quả nghiên cứu của mình.
Nhóm lão học giả đều ngồi trên sô pha, trên bàn trà là mấy chén nước trà đơn giản.
"Lão Trương, đây là môn sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-vuc-tham-la-mot-canh-dong-hoa/2891036/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.