Không có học phân để đổi vũ khí thì làm sao bây giờ?
Nude mà chiến thôi.
La Thành thực sáng lạn mà tỏ vẻ: "Không có vũ khí thì bọn họ cũng không phải đối thủ của chúng ta."
"Lời không thể nói bừa, vạn nhất lật thuyền trong mương thì sao." Diệp Tố vẫn thực lo lắng, đôi khi thực lực không phải là tất cả. Tỷ như hắn, nếu không nhờ chủ quán và giáo sư Lý Hoằng Hậu, hắn đã hoàn toàn bị Kế Vi Thường đánh bại.
"Thuyền lớn tôi sẽ không rơi xuống cống ngầm!"
"Nếu cống ngầm kia nguy hiểm thì sao?" Người nói lúc này chính là Địch Cảnh, nếu hắn đã lên tiếng thì lo lắng không phải vô duyên vô cớ.
Trương Diêu Phong lập tức khẩn trương, ba ba hỏi: "Vợ vợ, con mắt thứ ba của cậu lại thấy cái gì?"
Địch Cảnh nhíu mày, "Lão Rùa của đội Vương bát kia đi tìm Christine, cụ thể nói chuyện gì thì tôi không rõ lắm."
"Lại là Christine!" Bàn Tử hờn dỗi một tiếng, "Cứ thích chơi mấy trò mèo, có bản lĩnh liền quanh minh chính đại đánh bại tôi trên giường đi!"
Diệp Tố chắc chắn hắn nghe thấy là sàng thượng mà không phải tràng thượng*, tam quan thiếu chút nữa nứt ra.
*sàng là giường, tràng là sân đấu
La Thành đen cả mặt, rõ ràng, Christine xen vào khiến kết quả thi đấu ngày mai trở thành một ẩn số. Bất đắc dĩ, Diệp Tố là tên nghiệp dư, nếu một đội viên còn lại không phải Diệp Tố, cho dù chỉ là một tên tinh thần lực cấp C nhưng thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-vuc-tham-la-mot-canh-dong-hoa/2891025/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.