Truyện chỉ up trên Wattpad.
Tạ Tử Tranh theo bản năng nhanh chóng chuyển động tay trái che đi một mảnh ánh sáng chói lòa trước mắt.
Tiếp theo thế giới như có một trận thiên la địa chấn, sau đó không gian trở nên yên tĩnh không một tiếng động.
Tỉnh táo lại ánh mắt Tạ Tử Tranh chuyển động hướng theo Mục Vân Tranh, Mục Vân Tranh sốt ruột đi về phía hắn gào rống cái gì đó, Tạ Tử Tranh chỉ lắc đầu, hắn hiện tại không thể nghe thấy gì được nữa.
Hắn nhìn Mục Vân Tranh đem Tạ Tử Ngọc mặt đầy máu bế lên, nhìn Mục Vân Tranh ôm Tạ Tử Ngọc gian nan giữa dòng xe cộ đi qua đường cái, thẳng đến khi bọn họ lên một chiếc taxi, Tạ Tử Tranh mới hơi hơi nhắm mắt, máu trên bụng dần dần thấm ra.
Ánh hoàng hôn như chảy dài trên nền đường, Tạ Tử Tranh gian nan xuống xe, khóe miệng, khóe mắt đều bắt đầu rỉ máu. Trước mắt càng tối đi, một bước đạp vào hư không, Tạ Tử Tranh rơi vào vực sâu vô tận.
Thời điểm một lần nữa tỉnh lại, ánh trăng nhu hòa phủ lên người hắn. Tạ Tử Tranh sờ khắp thân mình, dường như không có miệng vết thương. Chỉ là khi hắn nhìn thấy đóa hoa bảy cánh nở rộ trên cánh tay tâm mới dần lạnh xuống.
Đúng rồi, Tạ Tử Ngọc đã trở lại.
Mục Vân Tranh sao có thể quay đầu lại liếc nhìn hắn một cái.
Thời điểm hắn theo trực giác đi đến bệnh viện, Mục Vân Tranh đang ngồi ở ngoài phòng giải phẫu che lại trán.
Tạ Tử Tranh nhìn miệng vết thương trên trán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-vu-tai-nan-xe-hoi/1352115/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.