Hoàng cung. Long Tuyền cung.
Ánh nến bao phủ, đèn đuối mông lung. Dạ Thần buông tấu chương nhu nhu mắt, sau đó nhìn ngoài cửa sổ.
Ánh trăng ngoài cửa sổ nhu hoàn, gió đêm nhẹ thổi, cây cối lay động trong màn đêm tĩnh lặng quỷ mị. Không biết Cửu Nhi thế nào? Lúc đầu hắn không đồng ý nàng tự thân xuất mã đi thu thập Sát Thủ Môn. Hắn nghĩ Sát Thủ Môn không đáng để nàng động thủ, hắn tính phái Ngự Lâm quân trực tiếp diệt bọn họ. Nhưng Cửu Nhi nói nàng ở trong cung thấy chán, muốn đi giải sầu, thôi thì cứ để nàng đi.
Ngay khi hắn đang nhìn bên ngoài lặng nghĩ, ánh sáng vàng hiện lên bên cửa sổ. Sau đó, ánh sáng biến mất, bóng dáng Lãnh Loan Loan xuất hiện.
“Thần, ta đã trở về.”
Lãnh Loan Loan thấy Dạ Thần nhìn ngoài cửa sổ, biết hắn lo lắng cho mình. Nàng cảm thấy lo lắng dư thừa, sao nàng lại có chuyện chứ. Nhưng trong lòng vẫn kìm lòng không được mà cảm động, bóng dáng nhoáng lên một cái, ngồi xuống bên cạnh hắn.
“Cửu Nhi...” Dạ Thần thấy nàng, trong lòng mới hoàn toàn yên tâm.
“Giải quyết Sát Thủ Môn xong rồi sao?”
Một tay ôm nàng, nhìn nàng, thản nhiên cười.
“Ừ.” Lãnh Loan Loan gật đầu, nhìn thấy một đống tấu chương bên cạnh, nhíu mày, không đồng ý nhìn hắn.
“Không phải chàng được nghỉ ngơi trước sao? Còn có đừng xem tấu chương dưới ngọn đèn tối, dễ hỏng mắt.” Vừa nói, nàng vừa động thủ để tấu chương xa hắn.
Dạ Thần cười cười, quốc sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-tuoi-tieu-xa-hau/2036473/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.