Nói xong, thân hình thiếu nữ nhoáng lên một cái, lấy bảo kiếm trên người thị vệ. Đứng ở đó, uy phong lẫm liệt.
Thái Thượng Hoàng thấy hiếu kỳ, gật đầu, vỗ tay nói.
"Được."
Một câu được, trên mặt Trấn Bắc Tướng quân cũng vui vẻ nở hoa. Gật đầu với nữ nhi một cái, thiếu nữ vuốt cằm cười nhạt. Cả người tản ra khí thế khiếp người. Giương tay, kiếm như tia chớp, thân kiếm hàn quang lóe ra.
Mọi người nhìn không rời mắt, đột nhiên, cánh hoa từ cây anh đào rơi xuống, bay lả tả, như hoa vũ. Rơi xuống đại điện, xuống vạt áo mọi người, mọi người choáng váng. Tuy rằng rất lãng mạn nhưng cây anh đào này ở chỗ nào vậy?
Thiếu nữ múa kiếm dừng lại, đứng giữa đại điện, cùng người ngoài nhìn cây anh đào rơi. Âm thầm cảnh giác, chỉ sợ không tầm thường. Nghĩ vậy, nàng chanh chóng về chỗ cạnh phụ thân. Thật ra cũng không ít thiên kim bị mê hoặc bởi cây anh đào xinh đẹp này, đôi mắt sáng rực mộng ảo nhìn.
Thái Thượng Hoàng và Thái Hậu nhìn cây anh đào, nghĩ rằng do cung yến an bài. Chỉ có Dạ Thần và Ninh Phong Cách, hai người liếc nhau một cái, biết rõ cây anh đào không bình thường. Âm thầm cảnh giác.
Ngay khi mọi người đang ngạc nhiên khi cây anh đào đột nhiên xuất hiện, lại có một tiếng du dương truyền đến. Không ngừng quanh quẩn trong Kim Loan điện. Nếu nói tiếng đàn của Thu Phỉ Nhi như thiên âm, vậy tiếng địch này lại như tiên âm. Mang theo loại tẩy rửa linh hồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-tuoi-tieu-xa-hau/2036397/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.