Ngói xanh tường đỏ, trạm trổ, hành lang gấp khúc, núi giả, cầu vòm.
Muôn hoa cỏ vờn quanh.
Có được tòa nhà tinh xảo, đúng là Nguyệt Diễm quốc Tể tướng Thu Đừng Ngôn phủ.
Thư phòng, Thu Đừng Ngôn ngồi sau bàn, cúi đầu, xem một quyển sách.
Gió từ từ thổi vào, rèm cửa lay động.
Thật lâu sau, Thu Đừng Ngôn buông sách trên tay, quay đầu lại, ngoài cửa sổ hoa cỏ lay động, gió lạnh quất vào mặt, có vài phần thư sướng.
Nghe nói Tiểu Hoàng Hậu hồi Mộng La quốc, trong cung yên bình không ít. Mỗi ngày Hoàng Thượng để ý triều chính, nghe ý kiến quan trong triều, thành công giải quyết nhiều việc. Hắn và các đại thần đều cảm thấy, không có Tiểu Hoàng Hậu, Hoàng Thượng càng giống vua một nước. Vì thế đều âm thầm thừa dịp Tiểu Hoàng Hậu không ở đâu, nhanh chóng tìm phi tử nhàn lương thục đức cho Hoàng Thượng. Chỉ có nữ tử tài năng như vậy mới đủ tư cách quản lý hậu cung, không cần Hoàng Thượng quan tâm, có thể khiến hắn chuyên tâm triều chính.
Đương nhiên, các đại thần đều có tư tâm, hy vọng nữ nhi của mình có thể thuận lợi vào cung, bắt được tâm Hoàng Thượng, vinh hoa phú quý, quyền thế cũng nâng cao một bước.
Thu Đừng Ngôn có hai nhi tử, một nữ nhi. Con lớn nhất theo quan, con thứ hai đối nghịch với người nhà, rời nhà đi kinh thương, hàng năm đều không ở nhà. Nữ nhi duy nhất, Thu Phỉ Nhi, xinh đẹp vô song, tính tình ôn nhu, khiến hắn yêu thích. Hắn vuốt chòm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-tuoi-tieu-xa-hau/2036385/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.