Đêm, lạnh như nước.
Trăng tàn hiện trên ngọn cây, ngôi sao ở bốn phía.
Ánh trăng chiếu xuống, Nguyệt Diễm như bao phủ bởi sự trong trẻo mà lạnh lùng.
Thân ảnh từ hoàng cung bay vút ra, biến mất dưới ánh trăng.
Trong thành Nguyệt Diễm, hầu hết đã tắt hết đèn,đi vào giấc mộng. Nhưng phía đông thành Nguyệt Diễm vẫn còn sáng trưng, tiếng người ồn ào, náo nhiệt như ban ngày.
Thân ảnh kia hướng tới nơi náo nhiệt kia, nơi đó là *** nhất Nguyệt Diễm thành.Thanh lâu ở phố nào, có thể nói là 'Phố thanh lâu mười dặm'.
Tại thanh lâu phố, hai ngày trước có một phường kĩ lập ra tên là 'Phong Nguyệt lâu'.
Phong Nguyệt lâu nổi tiếng không phải vì sự xa hoa, cũng không phải có các cô nương phong tình vạn chủng, hay e thẹn, hay ôn nhu như gió, mà là có tú bà có thể so sánh với hoa khôi, Khê Nương.
Khê Nương phong tình, nhưng không ***. Nàng mị hoặc nhưng cao quý, thần bí. Người khác chạm không tới lại càng muốn đến gần nàng.
Khê Nương cũng biết lợi dụng ưu thế, trong hai ngày ngắn ngủi đã khiến cho Phong Nguyệt lâu trở nên nổi tiếng. So sánh với các thanh lâu khác, thanh lâu này thật sự rất đặc biệt.
Tối nay Phong Nguyệt lâu lại náo nhiệt, đông như trẩy hội.
Nhưng trên lầu của Phong Nguyệt lâu, trong phòng tú bà lại im lặng dị thường.
Khê Nương ngồi cạnh bàn, nhìn qua cửa sổ thấy cảnh tượng thối nát, trong mắt xẹt qua tia thành tựu. Có thể tự tay tạo ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-tuoi-tieu-xa-hau/2036355/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.