Editor: Ngọc Nguyệt
"Không......." Hoàng Thái Hậu đột nhiên lên tiếng, trong mắt là không thể tin. "Ai gia không tin, chỉ vì một câu nói của con mà nhị hoàng tử sẽ chủ động đi tranh chức thái tử, chẳng lẽ Hoàng Thượng cũng mặc kệ các ngươi làm càn?" Hoàng Thái Hậu lắc đầu, nàng không muốn tin tưởng. Hoàng cung, làm sao có thể còn người như vậy tồn tại?
"Ai gia không tin."
"Mẫu hậu người sai rồi." Hoàng đế nhìn Thái Hậu, lắc đầu. "Nhưng trẫm sẽ không để sai lầm này tiếp tục, kết thúc thôi."
Vừa dứt lời, ngẩng đầu nhìn Lạc vương, nhắm mắt lại:
"Động thủ đi."
"Phụ hoàng...."
"Hoàng Nhi......."
Thấy Hoàng đế muốn để Lạc vương giết, Dạ Thần cùng Thái Hậu cùng kêu.
Lạc vương kiếm không rời tay, đôi mắt thâm thúy nhìn Hoàng đế đang nhắm chặt hai mắt. Hắn mím môi không nói, cũng không động thủ. Hắn có thể cảm nhận được sự áy náy của Hoàng đế, hắn cũng hiểu được chân tướng về cái chết của phụ vương. Như lời Hoàng đế nói, hắn không tự tay giết phụ vương nhưng phụ vương vì hắn mà chết. Nhưng hắn không hạ thủ được, từ lời nói của hắn (Hoàng đế),hắn (Lạc vương) có thể biết phụ vương đã yêu thương đệ đệ này thế nào. Để cho hắn sự tự do, thậm chí không tiếc bỏ qua giấc mộng của mình, tự do, đến cuối cùng lại cho đi tính mạng......
"Muốn giết cứ giết ta."
Hoàng Thái Hậu lập tức đến chắn cho Hoàng đế, không xưng ai gia, mà dùng kiểu xưng hô bình thường. Trong mắt không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-tuoi-tieu-xa-hau/2036311/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.