Editor: Ngọc Nguyệt
...Ba ngày sau
"Thánh chỉ tới."
Thanh âm tiêm tế vang lên, giống như tiếng dùng răng cưa cắt tấm ván gỗ.
Lãnh Loan Loan nghe được, tai run lên, mày hơi nhíu, sáng sớm đã tra tấn tai của nàng.
"A Dao."
Miễn cưỡng hô một tiếng, Thủy Dao hiểu ý, bóng dáng nhoáng lên một cái, biến mất.
Một lát sau, thanh âm tiêm tế biến mất.
"Hiện tại thoải mái hơn."
Bạch quang chợt lóe, Thủy Dao về phòng.
"A Dao, ngươi làm như thế nào?"
"Không phải ta, là tuyết lang." Thủy Dao thản nhiên đáp, đi đến một bên. Phía sau nàng, tuyết lang từ ngoài đi vào. Đôi mắt lửa đỏ nhìn Lãnh Loan Loan, giơ giơ đầu:
"Ta dọa hắn sợ hôn mê."
Lãnh Loan Loan sửng sốt, rồi chợt cười ra tiếng. Chơi rất vui.
"Ha ha ha..."
"Chủ tử, đây là thánh chỉ." Thủy Dao đem thánh chỉ vàng óng ánh cho Lãnh Loan Loan.
"Để ta xem lão hoàng đế kia muốn làm cái gì?"
Lãnh Loan Loan cầm thánh chỉ, vừa mở ra, vẻ mặt liền trầm xuống... Hai tay cầm thánh chỉ căng thẳng.
"Đi, đi tìm lão hoàng đế."
Thủy Dao cùng tuyết lang, một người một lang liếc nhau, lắc lắc đầu, đi theo.
Kim Loan điện
Hoàng đế một thân long bào, đầu đội mũ miện, ngồi trên long ỷ ở đại điện, đôi mắt đảo qua văn võ bá quan bên dưới.
"Chư vị ái khanh, có việc thượng tấu, vô sự bãi triều."
"Khởi bẩm Hoàng Thượng, thần có việc tấu thỉnh."
Tể tướng Thu Đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-tuoi-tieu-xa-hau/2036258/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.