Chương trước
Chương sau
Lãnh Loan Loan tức đến nghiến răng nghiến lợi, chết tiệt, bọn họ cư nhiên dám chê cười nàng. Tay nhỏ bé bỏ hỉ khăn xuống, rống giận:

"Ai dám cười?"

Mọi người sửng sốt, ngây ngốc nhìn nàng. Thiên a, tiểu oa nhi đẹp quá. Khuôn mặt phấn điêu ngọc mài được trang điểm tỉ mỉ, tính tình trẻ con cùng khí chất cao quý, tao nhã. Đồng tử tuy rằng nhiễm lửa giận, nhưng lại càng thêm sáng ngời, bọn họ tin tiểu thái tử phi này sau này chắc chắn sẽ rất khuynh quốc khuynh thành.

Không ít tên ăn chơi trác táng ở trong lòng tiếc hận, mỹ nhân như vậy cư nhiên không phải của bọn họ. Cũn lặng lẽ suy đoán, chẳng lẽ thái tử nhìn trúng nữ oa này sau khi lớn lên sẽ rất tuyệt sắc, cho nên mới cưới nàng?

Kỉ Thanh Ngữ ở giữa một đám khuê nữ trang điểm xinh đẹp, mắt đẹp nhìn Lãnh Loan Loan một thân hao lệ, đôi mắt xẹt qua một tia đố kỵ cùng phẫn hận, bàn tay mềm gắt gao nắm thành quyền, những thứ này đáng lẽ ra đều là của nàng.

Nhìn mọi người phía dưới đều nhỏ giọng nghị luận, Hoàng thái hậu khiển trách Lãnh Loan Loan.

"Tân nương trước mặt mọi người hạ hỉ khăn, này còn ra thể thống gì?"

Hoàng hậu cũng vui sướng khi người gặp họa cười, một chút cũng không giống bộ dáng của mẫu thân.

Mọi người thấy Thái hậu tức giận, đều thu liễm vẻ mặt.

Xà Vương, Xà Hậu cũng không vui, lão thái bà này ở trước mặt mọi người khiển trách Cửu Nhi, không thích bảo bối của bọn họ. Chết tiệt, Cửu Nhi của bọn họ có thể bị những nhân loại này khi dễ sao?

"Có gì không đúng? Chẳng lẽ bị người cười nhạo còn có thể ngoan ngoan nhẫn nhục?" Xà Vương không khách khí nhìn thẳng Hoàng thái hậu, lão thái bà, dám khiển trách Cửu Nhi, đừng trách bổn vương nửa đêm cho mấy con xà cho ngươi làm bạn. Cam đoan ngươi sẽ gặp ác mộng đến sáng.

"Hừ, hóa ra Mộng La bệ hạ dạy nữ nhi của mình như vậy, khó trách Cửu công chúa tính tình như thế." Hoàng thái hậu nhìn người Mộng La quốc rất không vừa mắt, một đám người cuồng vọng vô lễ.

"Chẳng lẽ quý quốc cùng dạy dỗ như vậy sao? Để cho một đám người trước mặt hoàng đế cười nhạo thái tử phi?" Xà Hậu cũng nhịn không được ngẩng đầu lạnh lùng nhìn Thái Hậu, nàng tuy ôn nhu, nhưng không có nghĩa là nàng nhu nhược. Nhân loại này dám chán ghét Cửu Nhi, nàng cũng sẽ không khách khí với bà ta.

"Ngươi..."

Hoàng Thái hậu á khẩu không trả lời được. Mâu quang lạnh lùng trừng tiểu thế tử, khiến tiểu thế tử sợ hãi.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, hôn lễ vui vẻ lại biến thành chiến trường, nhất thời không biết làm sao.

Hoàng đế cũng đau đầu, Hoàng thái hậu dường như đối với thái tử phi rất bất mãn, luôn nhắm vào nàng.

"Rốt cuộc có tiếp tục tiến hành hôn lễ hay không?"

Lãnh Loan Loan trong lòng vốn không kiên nhẫn, lão thái bà kia còn dài dòng, ánh mắt sáng ngời cơ hồ sắp tỏa ra lửa. Không khách khí ngẩng đầu nhìn hoàng đế, dù sao Thái hậu có làm gì, cũng là hoàng đế định đoạt.

Hoàng đế kinh ngạc, rồi lại gật đầu. Phất tay với thái giám.

Thái giám cũng chưa thấy nữ oa như vậy bao giờ, càng chưa thấy qua hôn lễ hỗn loạn như vậy. Sửng sốt một lát mới hoàng hồn.

"Phu thê giao bái."

"Chậm đã..." Lãnh Loan Loan phất phất tay, "Bỏ qua bước này đi, tiếp tục phần sau." Phiền muốn chết, rõ ràng nàng cùng Dạ Thần chênh lệch chiều cao quá lớn, nàng mới không cần cho bọn họ xem diễn.

"A, này..."

Thái giám hoàn toàn sửng sốt, hôn lễ có thể làm như vậy sao? Không biết làm gì nhìn về phía hoàng đế.

Hoàng đế bất đắc dĩ gật gật đầu. Ai nói hắn lại có con dâu đặc biệt như vậy?

"Hoang đường..." Thái hậu thấy thế bất mãn nói, "Bái đường còn có thể bỏ đi những bước đó sao?" Rất hoang đường. Bà chỉ cảm thấy mình bị tiểu oa nhi kia chọc tức tới hộc máu. Mặt mũi hoàng gia đều mất sạch.

"Hoang đường cái gì?" Lãnh Loan Loan bĩu môi, không chút yếu thế ngẩng đầu lên, vẻ mặt ngạo nghễ. "Là chúng ta bái đường, cũng không phải người bái đường, người dài dòng như vậy làm gì, xem ra người không muốn chúng ta bái đường thành thân."

"Ngươi..."

Thái hậu tức không nói được gì, trừng mắt nàng. Tuy rằng bà thật sự không muốn tiểu oa nhi kia cùng Dạ Thần thành thân, Thần Nhi cao quý như thế, có rất nhiều nữ tử vây quanh. Nhưng đã thỏa hiệp như vậy, bà cũng đồng ý. Nhưng là hôn lễ hôm nay làm cho người ta không tiếp nhận nổi, quả thực là một trò khôi hài.

"Bước tiếp theo là cái gì?" Lãnh Loan Loan hỏi thái giám.

"Bước tiếp theo?" Thái giám ngây ngốc nhìn nàng.

"Ngươi bị ngốc sao? Bổn thái tử phi hỏi ngươi bước tiếp theo hôn lễ là cái gì?" Lãnh Loan Loan đảo cặp mắt trắng dã, nàng cảm giác được mình sắp không kiên nhẫn nổi.

"Cửu Nhi, không cần tức giận."

Dạ Thần ôn nhu trấn an Lãnh Loan Loan, lại khiến cho chúng nữ tử ánh mắt mê say, cũng oán hận trừng mắt Lãnh Loan Loan, nữ oa này có gì tốt? Dù là công chúa được sủng ái nhất Mộng La quốc, là xà thần chuyển thế. Nhưng không phải vẫn chỉ là tiểu oa nhi miệng còn hôi sữa hay sao, nàng mà cũng xứng với thái tử cao quý tuấn mĩ sao?

Trấn an Lãnh Loan Loan , Dạ Thần lạnh lùng liếc thái giám. Làm cho thái giám sợ tới mức run run, má ơi, ánh mắt của thái tử giống như là muốn giết hắn vậy. Vì mạng nhỏ suy nghĩ, hắn cuống quýt hô:

"Đưa vào động phòng."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.