"Cửu Nhi, con lại bướng bỉnh rồi."
Xà hậu vẫy vẫy tay với Lãnh Loan Loan, môi anh đào khẽ nhấc, nở một nụ cười yếu ớt, bộ dáng ôn nhu khiến người ta cảm thấy như cây gió mùa xuân.
"Tiểu Cửu Nhi, mau lại đây."
Lãnh Diệu Hiên cũng chỉ nhìn bóng dáng Lãnh Loan Loan, đã lâu không gặp nữ nhi, thật đúng là rất nhớ, nếu Thần quan đại nhân không bói cho Cửu Nhi, thấy được tình huống hiện tại, họ cũng sẽ không đi ra Xà giới.
Lãnh Loan Loan chạy tới chỗ bọn họ. Nhảy vào lòng Lãnh Diệu Hiên, tay ôm cổ hắn. Khí chất tôn quý vô cùng, nhìn đám người Kỉ Thanh Ngữ.
Sau khi ôm nữ nhi của mình, Lãnh Diệu Hiên mới đưa ánh mắt nhìn về phía hoàng đế.
"Thỉnh Hoàng Thượng tha thứ cho chúng ta vì đã có chỗ thất lễ, thật sự là đã lâu không gặp cửu công chúa, chúng tôi rất nhớ nàng, nên mới đường đột đến thăm quý quốc" Ngũ quan tuấn mĩ, đôi mắt câu hồn, khí chất vương giả trên người Lãnh Diệu Hiên tuyệt không thua kém Nguyệt Diễm hoàng đế, thậm chí so với hắn còn thêm vài phần tiêu sái.
"Không sao, không sao." Dạ Phong khoát tay áo, trên mặt cũng lộ vẻ khiêm tốn, khách sáo tươi cười. "Bệ hạ có thể từ Mộng La quốc tới chơi Nguyệt Diễm, Nguyệt Diễm cũng thấy vinh hạnh."
"Ban tọa." Phân phó với thái giám bên cạnh.
Thái giám mang lên hai chiếc ghế dựa, Xà Vương, Xà Hậu gật đầu.
"Đa tạ bệ hạ ban tọa."
Hai người ngồi vào ghế, phía sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-tuoi-tieu-xa-hau/2036239/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.