“Hoàng hậu giá lâm.”
“Thanh Ngữ quận chúa giá lâm.”
Thanh âm thái giám xé rách không gian vắng lặng, xuyên thấu và vang vọng cả cung.
Tại Đông cung, Dạ Thần vừa nói cho Lãnh Loan Loan đủ loại sự tình của Nguyệt Diễm. Nghe thấy tiếng thái giám thông báo, không khỏi sửng sốt.
Trong đôi mắt hắc bạch phân minh của Lãnh Loan Loan hiện lên một đạo tia sáng kỳ dị, giương mi lên nói với Dạ Thần:
“Tin tức thật là nhanh.”
Vừa dứt lời, chỉ thấy hai bóng dáng hoa lệ được cung nữ vây quanh đi đến. Nữ tử phía trước ước trừng trên dưới bốn mươi tuổi, đoan chính thanh nhã. có một không hai, mắt ngọc mày ngài. Cẩm bào màu lam, thêu phượng hoàng. Tóc mây vấn lên. Mắt phượng hẹp dài mang theo sắc bén, nhìn ra được là một nữ tử không đơn giản. Bên cạnh nàng là nữ tử xinh đẹp e thẹn đã gặp lúc trước, vẫn là quần áo trắng phiêu phiêu. Xinh đẹp, thanh nhã.
“Nhi thần bái kiến mẫu hậu.” Dạ Thần thở dài, thản nhiên vấn an hoàng hậu.
“Bình thân.” Hoàng hậu khoát tay áo, ngồi vào chủ vị.
“Ngữ Nhi tham kiến thái tử ca ca.” Kỷ Thanh Ngữ tao nhã phúc thân với Dạ Thần.
“Đứng lên đi.” Dạ Thần thản nhiên liếc mắt một cái, rời đi tầm mắt.
“Hoàng nhi, hai vị cô nương này là?”
Hoàng hậu vừa tiến lên liền thấy hai cô gái xa lạ, một người ước trừng mười lăm, mười sáu tuổi, thanh nhã, xinh đẹp. Quần áo màu trắng, để lộ ra vẻ không tầm thường. Một người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-tuoi-tieu-xa-hau/2036218/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.