“Thái tử biểu ca, muội muội đáng yêu này là đứa nhỏ nhà ai?”
Lấy lại tinh thần, Kỉ Thanh Ngữ giống như tò mò hỏi. Một đôi thủy mâu vẫn như cũ không có rời Lãnh Loan Loan, oa nhi này bộ dáng phấn điêu mài ngọc, váy áo lửa đỏ, viền chỉ vàng. Khuôn mặt trắng mịn nõn nà đáng yêu. Nhưng không biết vì sao nàng lại cảm giác được một cỗ tiềm ẩn uy hiếp, trong con mắt của nữ oa kia tựa hồ nhìn thấu nàng, làm cho nàng cảm thấy hoang mang.
Dạ Thần thản nhiên liếc mắt nàng một cái, sau đó cúi đầu nhìn Lãnh Loan Loan, cũng không tự giác được tươi cười:
“là tiểu bằng hữu của ta.”
Lãnh Loan Loan cũng nhìn hắn cười lại. Mâu quang nhìn lại bách hợp, đã thấy nàng sửng sốt, đáy mắt giống như tia chớp xẹt qua một đạo quang mang. Nữ nhân ở hoàng cung cũng không phải người vô dụng gì.
Kỉ Thanh Ngữ nhìn Dạ Thần tươi cười, trong lòng căng thẳng. Mâu quang giống như châm rơi xuống trên người Lãnh Loan, nữ oa này đến tột cùng là ai? Vì sao có thể được thái tử biểu ca yêu thích? Tay áo gắt gao nắm chặt, biểu ca chưa bao giờ cười như vậy với nàng?
“A, hảo muội muội đáng yêu.” Ngẩng đầu, Kỉ Thanh Ngữ một mặt tươi cười. đi lên nhìn Lãnh Loan Loan,“Ta có thể ôm ngươi một cái không?”
Lãnh Loan Loan bĩu môi, con ngươi đen khinh thường quét về phía Kỉ Thanh Ngữ. nàng ghét nhất là nữ nhân dối trá, ra vẻ. Cười ôn nhu như vậy không biết trong lòng độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-tuoi-tieu-xa-hau/2036209/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.